Diện Sân còn chưa kịp hoàn hồn từ nhiệm vụ nhánh mới vừa được nhận, trong thức hải y lại vang lên tiếng thông báo lần nữa.
Hai tay Diện Sân sau khi nghe thấy âm thanh này, nắm chặt đến nổi khớp xương phát ra tiếng răng rắc kinh tủng, sắc mặt y sa sầm xuống như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.
'Quá khứ tổ tiên Chiêu gia,phải kể đến mấy ngàn năm trước.
Lúc đó đại lục mở ra đại điển săn bắn. Tổ tiên Chiêu gia, gia chủ đời đầu tiên tên là Chiêu Thừa, năm ấy chỉ là một gã đệ tử ngoại môn của một Chi Phong nhỏ bé vô danh, tự thân cũng chỉ là một Linh Huyết trung kỳ.
Lúc đó hắn đã hai mươi ba tuổi, sớm đã hết duyên tu tiến, vì thế một mình rời Chi Phong, thâm nhập vào số đệ tử tham gia đại điển săn bắt, muốn thừa cơ tìm chút tư lợi riêng cho mình.
Một chuyến đi này không ngờ gặp phải ma thú bạo động, lạc đoàn đi đến khu vực hoạt động của ma thú cao giai, tình cờ diễn ra đại chiến tông môn tranh dành Ngụy Long, thẳng đến song phương lưỡng bại câu thương, Ngụy Long lại bị giết chết, cuối cùng bị một ma tu ngư ông đắc lợi, đám đệ tử tông môn kia toàn diệt, bị ma tu kia luyện hóa thân xác trở thành khô lỗi.
Chiêu Thừa vốn ẩn mình ở một bên, dựa vào pháp khí hạ phẩm cơ duyên có được mà ẩn mình ở hốc cây rất xa, mới tránh được một kiếp không bị ma tu kia phát hiện.
Cuối cùng, sau khi ma tu kia rời đi, Chiêu Thừa đến chiến trường vừa rồi của hai tông môn, thu thập những thứ quý giá trên người Ngụy Long bị bọn họ giết chết, lại vô tình nhặt được một cái nhẫn không gian của một trong số những tên đệ tử tông môn làm rơi.
Kể từ đó, dựa vào nhẫn không gian chứa đựng vô số thứ quý giá chỉ có cấp bậc đệ tử tông môn mới có, Chiêu Thừa phát đạt. Tự lập ra Chiêu gia, cưới vợ sinh con, truyền thừa đến tới đời Chiêu Phong, cũng trở thành một đại gia tộc lớn trong quốc gia thường dân.'
Diện Sân nghe thế, nâng cổ tay trái lên, tụ bào đen huyền trượt xuống để lộ ra cổ tay trắng mịn tinh tế như tuyết, mà lúc này, trên cổ tay y lại xuất hiện một sợi dây xích, toàn thân xích tỏa ra ánh bạch kim, mỗi mắt xích đều được làm đến cực kì tinh mỹ.
Hệ thống một bên nói tiếp: "Ngài nhìn, đây là tín vật buộc định phần mềm thứ ba cố ý tạo ra, cái vòng này trên người Ma Bắc Mạn cũng có."
"Sao?" Diện Sân đầu mày nhíu lại, một tay luồng vào vạt áo moi ra hai chi trước của Ma Bắc Mạn, quả nhiên cổ chi trước bên phải cũng có một cái vòng xích bé tí, màu oánh bạch lẩn khuất vào đám lông của hắn.
"Thứ này có tác dụng gì?"
"Theo như giới thiệu mị đọc được qua giám định hệ thống, đôi xích này tên là 'Đồng Mệnh Ti', một khi buộc định trên hai chủ thể, chúng sẽ kết nối với nhau, người này bất lợi người khác cũng sẽ bất lợi, người này bị thương bên kia cũng sẽ bị san sẽ nổi đau một phần. Theo bên phần mềm thứ ba can thiệp, tác dụng của 'Đồng Mệnh Ti' có vài thay đổi khác. Đại khái, đối với những hình phạt do không hoàn thành của lão tổ ngài, Ma Bắc Mạn sẽ là bên bị động nhận lấy hết. Nếu như ngài cưỡng chế tiêu diệt phần mềm thứ ba, Đồng Mệnh Ti của Ma Bắc Mạn cũng sẽ bị hủy, cũng có nghĩa là, tiểu bạch thú này sẽ chết."
Chết tiệt!
Diện Sân nắm chặt khớp tay, sắc mặt sa sầm, quanh thân như nổi lên giông tố.
Được lắm, cái phần mềm thứ ba chó má! Dám lấy tính mạng đồ đệ y ra đùa bỡn! Quả thực là chán sống!
Muốn y ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ chứ gì? Diện Sân cười lạnh. Đầu ngón tay ma sát lên Đồng Mệnh Ti trên tay, được, y sẽ bồi tới cùng!
Mà lúc này, An Ngạch Chi phía đối diện, bởi vì Diện Sân bỗng dưng đứng thẫn ra sắc mặt lúc trắng lúc xanh kì quái, lão e ngại y có ám chiêu khác, cũng liền dừng một bên âm thầm quan sát động tĩnh của y, thừa lúc y sơ suất sẽ ra một kích chí mạng tiêu diệt đi nỗi sợ uy hiếp đang mấp mé trong lòng.
Ngay khi thấy y bất thình lình sắc mặt không tốt, lão nghĩ hẳn Diện Sân đã gặp sự cố gì đó, cho nên, thừa cơ, tay vung lên, Hàn Quang Kiếm lao vút đến xé không, mũi kiếm lao đi như đóng băng không khí, thẳng tắp hướng đến mi tâm Diện Sân mà đâm tới.
Kiếm xuất như lưu tinh, đi không thấy hình. Giây trước còn nằm trước ngườu An Ngạch Chi, giây sau đã xuất hiện trước mi tâm Diện Sân chưa đầy một phân.
An Ngạch Chi trông thấy thế, khóe miệng nhếch lên đắc ý, thầm nghĩ đã một kích tất thắng. Bất quá, thực tế luôn luôn khác xa tưởng tượng.
Hàn Quang Kiếm xé không lao tới trước mặt Diện Sân, lại khựng lại, kiếm lơ lửng giữ không trung, như trúng thuật định thân, thân kiếm mỏng rung động kịch liệt phát ra thanh âm ken két chói tai.
Mà Diện Sân lúc này, gió mạnh thổi bay tóc y ra sau, để lộ khuôn mặt âm trầm lạnh lẽo, ánh mắt nhạt nhẽo như nhìn con sâu cái kiến nhìn vào An Ngạch Chi, ngay cả thở hừ ra, cũng bung tỏa uy áp như thần.
Mà uy áp kinh tủng của cấp bậc đứng đầu toàn vị diện giáng xuống, không phải một cái đại lục nhỏ nhoi này có thể tưởng tượng nổi, trong một sát na hắc khí bùng nổ xông phá bầu trời, hư không bị xé rách, lỗ đen mang theo gió lốc không gian xuất hiện, sinh linh, cây cỏ, thậm chí đất đá ở một góc lỗ đen xuất hiện toàn bộ bị hút sạch đi, biến thành một cái vực thẳm khổng lồ cắt ngang Hắc Sâm lâm.
Tiểu Thông Thái đáng thương bị phần mềm thứ ba không biết điều do tổng bộ nhân lúc cài thêm vào nó hại thảm, trước khi mất đi nhận thức, nó nghe thấy trong sâu thẳm thức hải Diện Sân vang lên tiếng khóc thét tê liệt:
"Lão tổ đại nhân! Tiểu nhân biết sai rồi! Tiểu nhân biết sai rồi! Xin ngài tha mạng! Tiểu nhân không nên động đến đồ đệ của ngài! Tiểu nhân sai rồi! Cứu mạng! Ahhhh!!!"
Đáp lại tiếng thét tê tâm liệt phế, là tiếng hừ lạnh lẽo của Diện Sân: "Đi chết đi!"
Sau đó, thanh âm lạ kia chỉ kịp rú lên một tiếng liền im bặt, hệ thống Tiểu Thông Thái cũng đồng thời mất đi ý thức.
Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Tiểu Thông Thái đáng thương nghĩ thầm: 'Ma Bắc Mạn kia chính là vảy ngược của Diện Sân, mi có thể động chạm khiến y nổi giận, nhưng nếu dám gây hại cho đồ đệ nhỏ nhà y, xác định chính là cái kết hủy diệt cho chính ngươi!'
Diện Sân sau khi ngoan độc chém xuống một nhát vào thức hải của mình, đau đớn liền ập tới như muốn xé nát y ra, bất quá y chỉ nghiến chặt răng, trán hằn đầy gân xanh, bàn tay vẫn kiên trì bảo hộ Ma Bắc Mạn.
Giải quyết xong thứ sâu bọ chướng mắt trong thức hải, y liền tập trung đuổi giết kim quang ý đồ hủy hoại đan điền Ma Bắc Mạn trong kinh mạch, thứ kim quang yếu ớt đó, cũng không kiên trì nổi một khắc liền bị hắc khí của Diện Sân hung ác thôn phệ.
Thẳng tới lúc này, Diện Sân mới thở ra một hơi an tâm, khóe miệng nhếch lên, "Lũ hạ đẳng, chỉ một chút thủ đoạn, muốn trèo đầu ông nội đây ư? Mơ tưởng!"
Sau đó, y khuỵ gối xuống, ôm lấy đầu mình than nhẹ một tiếng.
Lần này Diện Sân quả thực đủ ngoan. Đều biết thức hải như quả tim của tu sĩ, y lại có thể không nói hai lời tự mình bổ xuống ngang như vậy, quả thực như tự mình moi tim, tu vi khổng lồ cũng vì thức hải bị bổ ra mà thác loạn trong cơ thể, điên cuồng thoát ra bên ngoài, nguyên khí dường như mười phần bay mất tám phần, có lẽ muốn tỉnh dưỡng tu bổ lại thức hải tổn thương, cũng phải mất mấy ngàn năm, thậm chí lâu hơn.
Bất quá... Diện Sân nhìn mỗ thú vẫn hồn nhiên ngủ say trong lòng mình...
Y đã nói, sẽ bảo hộ cho cái con thú ngốc này. Y trước giờ, lão tổ ma tu, đều nói được thì làm được!
Diện Sân bị cắt ngang thức hải, thần trí cũng bắt đầu không thể tập trung, cho nên, y cũng không nhìn thấy được, hiện tại hắc khí do y vô tình nổi giận phóng ra, đã gần như sắp đè ép hủy diệt Thánh Linh đại lục.
Truyền thuyết Hóa Thần đột phá Pháp Thánh liền phải phi thăng, cũng không phải không có nguyên nhân của nó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]