Tận đến khi ánh sáng tắt đi, hồn phách gần như bị hủy hoại không còn gì của Ma Bắc Mạn chậm rãi tụ lại, trở về thức hải như sực tỉnh giữa ác mộng. Hắn ngơ ngác cảm nhận âm thanh xung quanh.
Cơ thể vẫn không đủ năng lượng để thức tỉnh, nhưng hắn vẫn nghe được loáng thoáng, vẫn cảm nhận được chút ít sự sống.
Hắn, còn sống...
Bất quá, Ma Bắc Mạn không hề hoan hỉ, ngược lại bức thiết muốn vùng dậy tìm kiếm ai đó đã nói với bản thân trong hắc ám sâu thẳm kia.
Cho đến khi thần hồn sắp rối loạn muốn tan rã lần nữa, thì bên tai lại nghe thấy âm thanh khiến hắn nhớ mãi vĩnh viễn không quên.
"Cố hương của bản tôn tên Bồng Lai."
Nhẹ như gió thoảng, êm như nước thu, trong trẻo mà thanh mát. Âm thanh như gột rửa linh hồn Ma Bắc Mạn.
Nội tâm Ma Bắc Mạn vui mừng nhảy nhót, bức thiết muốn mở mắt ra tham lam tìm kiếm người nọ, khóa chặt y vào mắt, vào tâm mình vĩnh viễn không cho đi.
Ngay lúc Ma Bắc Mạn liên tục suy nghĩ trong đầu, ngàn chuyển vạn xoay, bỗng dưng cảm quan của hắn lại lần nữa bị phong bế toàn bộ. Rơi vào lạnh lẽo.
Ma Bắc Mạn sững lại.
Tâm trạng như từ thiên đường rớt thẳng xuống địa ngục. Khoảnh khắc ấy nội tâm rối loạn như tẩu hỏa nhập ma, Ma Bắc Mạn muốn điên lên. Tâm trạng sáng sủa phút chốc lại trở nên tiêu cực hắc ám cùng cực.
Đợi đến khi hắn sắp trụ không nổi mà điên lên, giá lạnh lại lần nữa biến mất.
Bên tai lập tức vang lên âm thanh khiến hắn khao khát kia. Bất quá, y đang nói gì? Hắn không thể nghe rõ, cũng không thể hiểu.
Tâm trạng Ma Bắc Mạn chỉ trong một chớp mắt lên xuống thất thường, như một thanh thép nung bị dần đập rồi nhúng nước lạnh, lại bị nung nóng.
Thấp thỏm bất an, lại bực dọc muốn hủy diệt.
Suy nghĩ hắn chỉ dừng rối loạn khi bên mũi phất qua cái gì đó, ngưa ngứa, lại thơm thoảng mùi cỏ xanh nhẹ nhàng. Ngửi thích không thể dừng. Như là định tâm thuật, càng ngày càng bình ổn.
Sau đó Ma Bắc Mạn cảm nhận được một bàn tay mềm mại đặt lên bụng mình, ấm áp liền thể như hòa vào nhau, khi hắn còn đang mãi tận hưởng cảm giác thư sướng khi được đụng chạm cùng người hắn tâm niệm nọ, bỗng dưng linh lực khủng khiếp tràn vào thân thể như vũ bão.
Ma Bắc Mạn không kịp phản ứng, cũng không đủ lực khống chế sự vũ bảo tràn ngập ấy, kinh mạch bị va chạm lung tung, yếu ớt muốn tan rã, thì một cỗ sức ép truyền đến từ bụng, từng tia từng tia hắc khí lan tràn khắp ngõ ngách thân thể. Những nơi mà hắc khí đi qua, linh lực ngũ hành âm dương bất giác hiền hòa như một con cừu non, cúi đầu phủ phục trước chúa tể, ngoan ngoãn theo dẫn dắt của tia hắc khí mà tẩm bổ cho thân thể hắn, không chút vọng động như ban đầu.
Hắc khí đến từ bàn tay mềm mại kia...
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Ma Bắc Mạn dường như là trầm luân, cảm giác an toàn mà thoải mái vĩnh viễn chỉ là khao khát hiện tại như một viên kẹo bọc đường, có tẩm thêm rượu, làm hắn say mê.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]