Editor: Yue.
Đây là một buổi chiều vô cùng bình thường.
Hạ Nguyên tóc tai bù xù, khoanh chân ngồi ở trên ghế sô pha, trong miệng răng rắc răng rắc ăn hoa quả, ôm gối ôm xem phim truyền hình cẩu huyết trên tivi.
Hiệu trưởng Mộ ngồi ở bên cạnh Hạ Nguyên, cánh tay khoác lên cái hông của cô, cầm tay của cô đặt ở lòng bàn tay vuốt ve, "Ngày mai có rảnh không? Sáng mai anh nghỉ phép, muốn ra ngoài chơi hay không?"
"Ngày mai anh nghỉ phép?"
Hạ Nguyên ngẩng đầu: "Mấy ngày nay không phải anh đều rất bận hay sao?"
"Làm xong rồi."
"Muốn đi nơi nào chơi hửm?" Mộ Cảnh Hành không nhiều lời, nắm tay cô.
".. Không biết nữa, anh đề cử xem?" Hạ Nguyên lúc đầu nghĩ chọn một cái địa điểm xinh đẹp, mà những nơi có thể nghĩ tới, giống như cô không biết nơi nào mới tốt.
Ánh mắt Mộ Cảnh Hành lấp lóe, ý cười chợt lóe lên, "Được, chúng ta đi đến một chỗ vô cùng xinh đẹp."
"Chỉ có hai chúng ta sao?"
"Đương nhiên, chỉ có hai chúng ta."
Hạ Nguyên tràn đầy phấn khởi sờ lên đồ vật trong túi tiền của mình, thất thần, xem ra rất thích hợp để cầu hôn, đồ vật này hôm qua cô đã làm xong, đang chuẩn bị hỏi một chút lúc nào Cảnh Hành có thời gian rảnh.
Hiện tại chính là mùa đông, mùa lạnh nhất trong một năm.
Mấy ngày trước vừa hạ một trận tuyết, tuyết đọng trên đất sâu tận mấy cm, người dẫm lên trên phát ra tiếng vang kẽo kẹt kẽo kẹt.
Hạ Nguyên lùi lại đi ở phía trước Mộ Cảnh Hành, hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tong-dang-hoai-nghi-nhan-sinh/1818403/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.