Cánh tay hiệu trưởng Mộ ôm lên eo của cô, trong ánh mắt đều là ý cười, đùa cô, "Không có việc gì, em nói rất đúng, cho nên vì đứa bé có thể danh chính ngôn thuận*, có phải chúng ta hẳn là nên đi đăng ký kết hôn trước?"
(*Yue: Đủ danh nghĩa, tư cách chính đáng thì nói người khác mới nghe)
".. Nên." Hạ Nguyên nghiêm túc nói. Cô thật đúng là đã quên bọn họ hẳn là đi đăng ký kết hôn xong thì đứa bé mới danh chính ngôn thuận. Lúc này cô mở miệng, "Bằng không thì xế chiều hôm nay liền đi nhé?"
Sớm xác định sớm an tâm.
"Bình thường tiệc cưới tới hai ba giờ liền kết thúc, hẳn là không chậm trễ việc chúng ta đi đăng ký kết hôn, vừa lúc hôm nay khó có dịp em mặc xinh đẹp như vậy.. Lại nói đăng ký kết hôn có phải là cần mang sổ hộ khẩu hay không? Anh có chứ?"
".. Không đúng," Cô còn chưa cầu hôn mà!
Mộ Cảnh Hành: "..."
Anh nhịn không được cọ xát cái mũi của cô một chút, "Cứ như vậy liền gả cho anh rồi, không hối hận hửm?"
Anh còn chưa cầu hôn với cô đâu.
"Không hối hận!" Hạ Nguyên chém đinh chặt sắt nói.
- -Thật sự cứ như vậy liền kết hôn thì cô thật đúng là kiếm lời, trừ bỏ lương tâm hơi cắn rứt chút, trong lòng Hạ- thẳng nam-Nguyên tự nhủ, ở đây không giống với lúc ở bên kia của cô chỉ cần cuốn lên chăn mền ngủ chung là được, bên này cưới xin đều phải có trình tự, những người khác có Cảnh Hành của cô sao có thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tong-dang-hoai-nghi-nhan-sinh/1818402/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.