Lục Lương bình tĩnh lại, ra khỏi buồng vệ sinh, Diệp Trần lúc này cũng đã tỉnh táo hơn nhiều.
Cô nghĩ xong rồi, có chuyện gì cũng cứ chờ xong lễ cưới rồi tính tiếp, đã đi tới bước này rồi thì cứ thoải mái mà xõa thôi.
Vậy nên, lúc Lục Lương đi ra, Diệp Trần vác vẻ mặt thấy chết không sờn nhìn anh ta, Lục Lương bước tới chỗ cô, hai tay cắm trong túi quần, cúi đầu nhìn cô, mày nhíu nhíu: “Em ra cái vẻ như sẵn sàng hy sinh này là sao?”
“Hả???”
Diệp Trần không ngờ mình muốn thể hiện ra ngoài nội tâm kiên định của bản thân, kết quả lại thành ra như vậy, cô đưa tay xoa xoa mặt, cố nặn ra một nụ cười: “Vậy tốt hơn rồi chứ?”
Lục Lương phì cười, xoa xoa tóc cô: “Đi thôi.”
“Ừ.”
Diệp Trần tháo dây an toàn ra, bật người đứng dậy, ngay cạnh người Lục Lương, Lục Lương ngoan ngoãn đưa tay ra đỡ cô rồi bỗng nảy ra ý gì đó, anh ta lấy điện thoại di động ra, bảo với Diệp Trần: “Sát vào người anh thêm chút nữa.”
“Gì?”
Tuy không hiểu là để làm gì nhưng Diệp Trần vẫn ngoan ngoãn nghe theo, tựa sát vào người Lục Lương, đầu hai người nghiêng lại, tựa vào nhau, cùng chụp chung một bức ảnh.
Chụp chung ảnh xong, Lục Lương nhăn nhó phát hiện, mặt Diệp Trần thì đơ đơ còn mặt anh ta thì lạnh lùng, hoàn toàn chẳng giống một đôi đang yêu gì hết.
Diệp Trần thắc mắc: “Rốt cuộc là làm gì vậy?”
Lục Lương một tay nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-toi-nuoi-deu-ngoeo/2098690/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.