Tác giả: Lộc Thập
Edit: Sâm Sâm
***
Ba người nán lại trước mộ một lúc. Vì thời tiết quá lạnh nên chọn về nhà sớm một chút.
Tạ Hà vì lời nói của Tạ Tu Quân mà vẫn chưa hoàn hồn. Đợi đến khi lên xe, Tạ Hành Dữ hỏi: "Chú nhỏ muốn đồng ý với ông nội sao?"
Tạ Hà giật mình, lắc đầu: "Tôi không biết."
Quỹ đạo cuộc sống của anh đã đi chệch quá nhiều so với cốt truyện nguyên tác, anh không biết phải tiếp tục như thế nào nữa.
Công bằng mà nói, Tạ Tu Quân tuổi tác đã cao, bản thân là một thành viên trong gia đình nhà Tạ, anh thực sự có nghĩa vụ chia sẻ cùng bọn họ. Nếu không nhận lời, có lẽ từ thiện Ngọc Lâm sẽ giao cho Tạ Cẩn.
Nhưng vợ chồng Tạ Cẩn đã rất bận. Khiến anh cả bận càng thêm bận, anh không đành lòng.
Anh liếc nhìn Tạ Hành Dữ, cảm thấy người này chắc cũng nằm trong danh sách tuyển chọn. Nhưng tên nhóc này so với anh thì có vẻ như còn không thích hợp tiếp quản tổ chức từ thiện hơn, mà thích hợp để kế thừa cơm áo của Tạ Cẩn.
Phương án Tạ Tu Quân đưa ra đã là hợp lý nhất.
Tạ Hà thở dài, anh chưa từng nghĩ có ngày sẽ lo lắng loại chuyện như thế này. Từ ngày đầu tiên anh xuyên sách đến đây, anh chỉ muốn làm một con cá ướp muối không tranh quyền thế. Anh cứ tùy tiện như vậy, ai ngờ tùy tiện dường như đã làm vấn đề lớn vô tình xảy ra.
Anh đã chủ động từ bỏ việc thừa kế tài sản, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-om-yeu-khong-muon-no-luc/1074597/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.