Liễu Linh Nhi hiển nhiên rất hứng thú với chồn tía mà Tần Khai Dịch bắt được.
Nàng ôm ấu tể còn nhỏ chồn tía vào ngực, ánh mắt khát vọng nhìn Tần Khai Dịch, làm nũng nói: “Sư huynh, huynh tặng nó cho ta được không? Nó đáng yêu quá à.”
Tần Khai Dịch nhìn Liễu Linh Nhi đang định nói gì thì bên tai vang lên âm thanh quen thuộc.
|Hệ thống: Trong vòng ba ngày, đưa chồn tía cho Thẩm Phi Tiếu. Thưởng: 0.5%|
Nghe đến âm thanh hệ thống, Tần Khai Dịch choáng váng. Đậu mợ cái thưởng 0.5% kia là cái quỷ gì vậy?
Hắn nghe không nhầm đúng không. Hệ thống này còn muốn hắn đưa bàn tay vàng đến tận tay Thẩm Phi Tiếu nữa. Đây không phải là muốn hắn làm nền sao! Nhất thời sắc mặt Tần Khai Dịch cực kỳ khó coi, nhìn gương mặt tươi cười của Liễu Linh Nhi cũng trở nên không vừa mắt.
“Sư huynh? Sao vậy?” Thấy sắc mặt Tần Khai Dịch có chút không đúng, Liễu Linh Nhi nghi hoặc hỏi.
“Con chồn tía này không thể cho muội được.” Tần Khai Dịch phiền não nói: “Linh Nhi hiện tại mới luyện khí trung kỳ, ta sợ muội không nuôi sống nó nổi.”
“Nhưng …” Liễu Linh Nhi hiểu rõ thực lực bản thân, nhưng nàng vẫn có chút không cam lòng: “Sau này ta sẽ mạnh hơn mà.”
“Thì chờ đến sau này đi.” Không có kiên nhẫn, Tần Khai Dịch trực tiếp hạ lệnh tiễn khách: “Ta hơi mệt, muội muốn làm gì thì làm đi.”
“Sư huynh …” Chưa từng thấy mặt lạnh nhạt của sư huynh như vậy, hốc mắt Liễu Linh Nhi đỏ lên: “Sao huynh có thể đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-mim-cuoi-ta-mi/1336219/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.