Nói Sở Tuấn Hưng bị làm nhục đến mức phải vào phòng hồi sức đặc biệt, Hạ Miên Miên tuyệt đối không tin. 
Hôm đó trước khi đưa Hạ Miên Miên rời đi, mấy tên du côn kia cũng đã bị Hạ Văn Xuyên đánh cho bầm dập chỉ còn lại nửa cái mạng, nằm ngổn ngang lộn xộn trên mặt đất như đám cá mắc cặn, nào còn sức mà đi giày vò Sở Tuấn Hưng? 
Huống hồ trên đường về Hạ Miên Miên còn nghe thấy Hạ Văn Xuyên gọi điện lệnh cho trợ lý Phương xử lý sạch sẽ hiện trường. 
Trợ lý Phương nhìn có vẻ nhã nhặn, hiền hòa chắc chắn không đánh một cậu thiếu niên không có sức kháng nghị đến mức phải vào phòng hồi sức đặc biệt chứ? 
Âm thầm cho người dạy dỗ Sở Tuấn Hưng là một chuyện, công khai nhằm vào Sở Tuấn Hưng lại là chuyện khác, Phương trợ lý xem như cũng là người thông minh, khéo léo, chắc chắn sẽ không làm ra việc thiếu suy nghĩ như thế. 
Cho nên lời đồn này từ đâu truyền đến phải điều tra rõ ràng mới được. Về phần tình tiết cô thấy chết không cứu, không có nhân tính, điểm này Hạ Miên Miên quả là không có gì để chối cãi. 
Mặc dù ngày hôm ấy cô có nhờ Hạ Văn Xuyên đem cả Sở Tuấn Hưng theo, nhưng khi Hạ Văn Xuyên không đồng ý, cô cũng không cố nài nỉ, thuyết phục. 
Huống hồ mấy tay giang hồ chợ kia là Hạ Văn Xuyên bảo Phương trợ lý tìm, bí mật này sống để đó, chết mang theo, tuyệt đối không được nói ra ngoài. Không bao lâu, Bạch Tinh lại truyền cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-la-mot-ga-co-chap-cuong-em-gai/236171/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.