dạ bôn: chạy trốn trong đêm
Mộ Lâm ghì chặt hồ ly trong lồng ngực, nhìn chằm chằm Mộ Vô Tình, sắc mặt trắng bệch, song không quỳ xuống.
Mộ Vô Tình tức giận: "Quỳ xuống!"
Ngực Mộ Lâm phập phồng kịch liệt, mặt mày có chút dữ tợn: "Ta không sai, tại sao ta lại phải quỳ!"
"Cạch ----" một tiếng, trong bàn tay trống rỗng của Mộ Vô Tình xuất hiện một thanh trường kiếm màu bạc, trở tay chém xuống, kiếm quang trắng sáng lạnh lẽo như tia chớp bổ về phía đầu gối Mộ Lâm.
"Bịch ---!"
Đầu gối Mộ Lâm đau nhức, y quỳ rạp xuống đất, trên trán xuất hiện mồ hôi to bằng hạt đậu.
"Không sai?!" Mộ Vô Tình chậm rãi thu kiếm, trách mắng: "Không nhớ nổi dạy dỗ đúng không!"
Mộ Lâm cúi đầu, cắn chặt răng, ánh mắt u ám ---- sao lại thế này? Chẳng lẽ chuyện giả vờ làm Hoắc Lĩnh thả bán ma đã bị bại lộ?
Nhưng từ trước đến nay y vốn mạnh miệng, càng bị đánh bị mắng, càng không chịu nhận sai.
Mộ Lâm: "Không có chính là không có!"
"Chát ----!" Mộ Vô Tình khó thở, tát lên mặt Mộ Lâm. Đầu Mộ Lâm bị tát lệch sang một bên, khóe miệng bị cắn rách, rướm máu.
Hứa Phong: "!"
"Bốn bán ma bị chém, nói là bị Hoắc Lĩnh chém. Nếu ta không gϊếŧ chúng, thì ngươi muốn dẫn Ma tộc đi đánh lén đồng môn sao?" Trong mắt Mộ Vô Tình lộ vẻ thất vọng, "Thủ đoạn bỉ ổi! Nói dối quen mồm! Mộ Vô Tình ta sao lại có đứa con như ngươi chứ?!"
"Hừ," Trong cổ họng Mộ Lâm phát ra tiếng hừ, chậm rãi ngẩng đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cuong-long-xu/1144685/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.