Tư Hạo Lam gọi vào di động của Kha Lâm, lúc đầu không ai bắt máy, đến thời điểm cơn giận dữ cùng sự thiếu kiên nhẫn của hắn đồng thời cấp tốc tăng lên, điện thoại thông.
Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm của Kha Lâm, trái tim của Tư Hạo Lam mới một lần nữa được thả xuống.
“Làm sao vậy?” Kha Lâm nhàn nhạt hỏi.
“Anh không bảo sẽ trở về dùng cơm sao.” Tư Hạo Lam oán giận nói, trong giọng điệu không tự chủ mang theo chút làm nũng.
Kha Lâm trầm thấp nở nụ cười, nói: “Ồ, còn biết gọi kiểm tra nè. Phía bên tôi đang họp nên về muộn chút, em ăn trước đi, đừng chờ tôi.”
Tư Hạo Lam dặn dò một câu: “Không quấy rầy anh nữa. Đừng về quá muộn.”
Nói xong hắn liền cúp điện thoại.
Giống như cô dâu nhỏ ở nhà đợi chồng về vậy. Kha Lâm trong lòng cười cười, cũng cúp điện thoại, thu hồi nụ cười trên mặt, lúc này mới ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn người đối diện.
Lý Chính Tường cũng nhìn y.
Bọn họ mặt đối mặt ngồi trong phòng riêng của một club, hai bên đều giữ lại tâm phúc đứng sau lưng, đối diện nhau.
Vừa nãy ở bãi đậu xe, Kha Lâm bị người của Lý Chính Tường ngăn lại. Y vốn không muốn để ý, thế nhưng người kia không ngừng mời mọc thuyết phục, cản ở đó sống chết không chịu rời đi, đến khi gã ta nói ra địa điểm gặp mặt mà Kha Lâm có thể xác định, y mới đáp ứng.
“Ông không phải đã nói rằng muốn lên thương trường xem chiến tranh ư, tại sao vẫn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cung-nhan-vat-phan-dien-ket-hon-roi/1331446/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.