*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn cuốn sách trên tay, nét mặt Tần Gia Thụ lạnh lùng, nhưng bên trong vẻ lạnh lùng kia lại lộ ra chút phức tạp.
Quý Phong Trường ra sức giới thiệu: "Đây toàn là đồ tốt cả đấy, vì mày là anh em tốt nên tao mới đưa cho mày".
Tần Gia Thụ để trần thân trên ngồi trên giường, một bên chân dài hơi gấp lại, cánh tay cơ bắp căng đầy hiển hiện sức mạnh, tùy ý vắt lên đùi. Hắn nhìn cuốn «Bạch Liên Hoa bí tịch» trong tay, lại nhấc mí mắt lên nhìn cả balo sách trước mặt, trầm mặc hồi lâu.
"Sao mày lại có những thứ này?"
Quý Phong Trường ăn ngay nói thật, "Đương nhiên là mua rồi."
". . ."
Tần Gia Thụ hít sâu một hơi, "Mày mua để làm gì?"
Hai người là anh em tốt, Quý Phong Trường không hề giấu diếm: "Đương nhiên là để cưa gái."
Tần Gia Thụ nhíu mày, "Thử rồi sao?"
"Chưa thử."
Tần Gia Thụ: . . .
Giây tiếp theo, hắn đem sách trong tay vứt đi, một lần nữa nằm về giường.
Quý Phong Trường thấy thế, vội kéo người lên lần nữa: "Mày đừng coi thường nó nha, đây đều là đồ tốt đó, cho mày đương nhiên là có ích rồi. Người ta nói là đọc sách trăm lượt, ắt hiểu được đạo lý".
Tần Gia Thụ lẳng lặng nhìn cậu ta giới thiệu.
Quý Phong Trường cầm cuốn «Bạch Liên Hoa bí tịch» kia lên, "Mày thấy được cái gì?"
Tần Gia Thụ lạnh lùng đọc tên sách một lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cong-luoc/566556/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.