Anh nhân viên đang gọi điện về công ty thì Hứa Nhan Du liền chỉ về phía Tạ Hoằng Văn rồi nói với chủ tịch Tô: “Bạn của cháu rất giỏi tiếng Đức, thành tích học tập cũng vô cùng tốt. Chú có thể tin tưởng vào bạn ấy.”
Chủ tịch Tô nghe vậy thì không định đồng ý, nhưng nhìn đồ hồ thì thấy giờ hẹn với đối tác sắp đến rồi nên ông khá gấp.
Hứa Nhan Du lại bảo: “Đối tác của chú sắp đến rồi, đợi phiên dịch viên của chú đến thì e là không kịp. Hay là chú để bạn của cháu làm phiên dịch viên cho chú trước, đợi đến khi phiên dịch viên của chú đến rồi tính sau, được không ạ?”
Chủ tịch Tô nghe vậy thì nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi đưa mắt nhìn về phía Tạ Hoằng Văn, hỏi: “Cậu nhóc đó có thật sự giỏi tiếng Đức không?”
Hứa Nhan Du nói: “Cháu đảm bảo là cậu ấy giỏi.”, sau đó cô liền đi gọi Tạ Hoằng Văn.
Tạ Hoằng Văn vẫn đang ngồi ở chỗ cũ. Từ nãy đến giờ cứ thỉnh thoảng anh lại lén quay đầu nhìn Hứa Nhan Du, nhưng cô đang nói chuyện với chủ tịch Tô nên không chú ý đến anh.
Bây giờ cô mới quay lại, Tạ Hoằng Văn đang định hỏi cô tại sao đi lâu vậy thì cô lại bảo: “Người đàn ông kia là chú tôi, bây giờ ông ấy đang cần một phiên dịch viên tiếng Đức, cậu giúp ông ấy nhé!”
Tạ Hoằng Văn nghe vậy thì ngạc nhiên, sau đó liền nói: “Tôi biết tiếng Đức, nhưng không chắc mình có thể làm phiên dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2987317/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.