Về đến ký túc xá.
Tạ Hoằng Văn bước vào phòng thì phát hiện trong phòng không một bóng người, Hứa Nhan Du không biết đã đi đâu mất.
Anh lên tiếng gọi cô nhưng không thấy cô trả lời, đi vào nhà tắm cũng không thấy cô đâu, nhưng vì nghĩ chắc cô chỉ đi ra ngoài có chút chuyện nên Tạ Hoằng cũng không tìm cô nữa.
Anh bắt đầu dọn dẹp phòng một lát rồi đi tắm. Đến lúc tắm xong ra ngoài vẫn chưa thấy cô về, anh mới bắt đầu cảm thấy lo lắng nên liền gọi điện thoại cho cô.
Kết quả, sau khi bấm gọi thì Tạ Hoằng Văn lại nghe thấy tiếng nhạc chuông vang lên trong phòng. Anh nhìn về hướng phát ra tiếng nhạc thì liền thấy điện thoại của Hứa Nhan Du đang nằm trên giường.
Thình thịch.
Tim anh chợt nhói lên, trong lòng bỗng có một cảm giác bất an khó tả. Anh liền nhanh chóng rời khỏi phòng để đi tìm cô, nhưng vừa mở cửa phòng ra thì liền thấy bên ngoài có một nam sinh đang đứng.
Nam sinh đó đột nhiên thấy Tạ Hoằng Văn mở cửa thì bị dọa giật mình, còn Tạ Hoằng Văn nhìn thấy nam sinh này thì nhíu mày.
Anh biết nam sinh này, bởi vì cậu ta ở ngay phòng 102 bên cạnh. Nhưng giờ này đã muộn rồi, không ở trong phòng mà lại đứng trước cửa phòng anh làm gì?
Anh thấy nghi ngờ nên liền hỏi: “Cậu làm gì ở đây?”
Nam sinh phòng 102 nghe vậy thì lắp bắp nói: “Không… Tôi đi ngang qua đây thôi…”
Nói dối!
Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2987315/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.