Bảy giờ sáng hôm sau.
Hứa Nhan Du mơ màng thức dậy thì liền thấy Tạ Hoằng Văn đang ngồi bên giường.
Anh vốn đang ngắm nhìn cô, nhưng thấy cô thức dậy thì liền nhanh chóng quay mặt đi, sau đó làm bộ tự nhiên mà nói: “Cậu dậy rồi à.”
Hứa Nhan Du gật đầu, lúc này vẫn còn chưa tỉnh ngủ hẳn.
Tạ Hoằng Văn nhìn cô mà trái tim giống như bị sợi lông vũ quét qua, bởi vì dáng vẻ cô mới ngủ dậy thật sự rất đáng yêu. Anh muốn nhìn cô lâu hơn nữa, nhưng vì sợ không mau trở về sẽ bị phát hiện nên đành phải ngậm ngùi nói: “Thôi, tớ về phòng đây.”
Hứa Nhan Du nghe vậy thì nhìn Tạ Hoằng Văn, sau đó nói: “Ừm, cậu về đi.”
Tạ Hoằng Văn liền đứng dậy, bước về phía cửa.
Thật ra hôm qua anh và cô đã biết rõ tình cảm của đối phương, cho nên anh rất muốn hỏi cô hiện tại mối quan hệ giữa hai người là gì. Nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân hiện tại, anh cảm thấy vẫn không nên nhắc đến chuyện này thì hơn.
Thân phận giữa anh và cô có quá khác biệt, anh nghĩ đợi mình trở nên tốt hơn thì mới xứng đáng làm người yêu cô. Còn bây giờ, cô thích anh đã là điều vô cùng may mắn đối với anh rồi.
Trở về phòng, Tạ Hoằng Văn liền đi đánh răng rửa mặt. Tô Tấn Bằng lúc này vẫn nằm trên giường, Tạ Hoằng Văn tưởng rằng anh ấy vẫn ngủ, nhưng thật ra là không phải.
Tô Tấn Bằng vốn đã dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986967/chuong-50.html