Đàm Vũ Trạch bị tát mạnh đến nỗi suýt nữa ngã sang một bên, lại bị Hứa Nhan Du mắng chửi nên anh ta tức điên lên, liền túm lấy cổ áo Hứa Nhan Du rồi quát: “Cậu dám đánh tôi? Còn dám chửi tôi? Cậu có tin tôi đánh cậu không?”
Hứa Nhan Du không hề có chút sợ hãi mà trừng mắt nhìn Đàm Vũ Trạch. “Thử đánh xem!”
Đàm Vũ Trạch lúc này thực sự đã tức đến muốn đánh Hứa Nhan Du. Mấy người bạn xung quanh lại vội vàng đến ngăn cản, khuyên can Đàm Vũ Trạch: “Đừng chấp Tô Thấm Di. Anh cậu ấy còn đang ở trong đám cháy, tinh thần của cậu ấy bây giờ không ổn định.”
“Đúng vậy! Với lại Tạ Hoằng Văn lao vào đám cháy cứu anh cậu ấy, cậu lại nói Tạ Hoằng Văn như vậy nên cậu ấy mới tức giận thôi. Cậu cũng có chỗ không đúng, cho nên đừng nổi nóng với cậu ấy.”
Mấy người bạn khác lại đi khuyên nhủ Hứa Nhan Du: “Cậu đừng tức giận với Đàm Vũ Trạch, cậu ấy chỉ lỡ lời thôi, cậu ấy cũng muốn tốt cho cậu.”
“Cậu cũng đừng lo lắng quá, anh cậu sẽ ổn thôi.”
“Phải đó! Anh cậu ở hiền gặp lành, nhất định là không sao.”
Hứa Nhan Du thẫn thờ mà đứng yên một chỗ, bên tai đều là những lời an ủi, nói rằng Tô Tấn Bằng sẽ không sao.
Nhưng tại sao không ai nói với cô rằng… Tạ Hoằng Văn sẽ không sao?
Tại sao thế giới này lại đối xử với anh như vậy? Tại sao không một ai quan tâm đến anh?
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-chi-yeu-minh-toi/2986966/chuong-51.html