Seus đứng cách Đỗ Yến vài mét, không hề lại gần.
Lúc này Đỗ Yến mới phát hiện tấm bình phong trong suốt ngăn giữa bọn họ.
Seus thấy Đỗ Yến nhận ra sự tồn tại của bình phong bèn giải thích: “Xin em đừng hiểu lầm. Bởi vì ta vẫn chưa thông qua thí nghiệm thích ứng với môi trường Trái Đất nên tạm thời không thể tiếp xúc gần gũi với em.”
Đỗ Yến hiểu ý Seus. Cậu vừa mới đi từ Trái Đất đến, vi khuẩn trên người cậu sẽ gây ảnh hưởng không thể lường trước với người Sakoru.
Cậu cũng chẳng để bụng, đáp: “Anh đừng tùy tiện dùng từ tiếp xúc gần gũi.”
Seus sững sờ, hơi nghi hoặc hỏi: “Tại sao? Tiếp xúc gần gũi là chỉ hành động tương tác không có bất kỳ trở ngại nào mà?”
Đỗ Yến rất bất đắc dĩ, nhất thời không nghĩ ra cách để giải thích về nghĩa đen nghĩa bóng trong lời nói của người Trung Quốc cho hắn hiểu.
Cậu đổi đề tài: “Giờ chúng ta gặp nhau trực tiếp rồi, lý do gì khiến anh cứ kiên trì muốn đưa tôi lên tinh hạm vậy?”
Đỗ Yến chẳng trông chờ vào việc người Sakoru nghĩ được sâu xa hơn. Sau khi La Nhược Tình đuổi cậu khỏi trường sẽ còn phát sinh thêm nhiều chuyện phiền phức khác.
Seus trả lời: “Đây là lễ tiết của người Sakoru. Em đã thừa nhận ta là người yêu nên ta phải trực tiếp tặng em món quà chỉ dành cho bạn đời.”
Quả nhiên vấn đề mà Seus đang nghĩ đến không nằm trên cùng một đường thăng với Đỗ Yến.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao mùi vị mộng cảnh này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355979/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.