Hạ Cẩn không nghĩ quá sâu xa, chỉ muốn khiêu khích Đỗ Yến một chút. Trong hai năm qua, hắn đều coi việc nhìn biểu cảm trên mặt cậu thay đổi làm thú vui. 
Tuy số lần thành công rất ít nhưng hắn vẫn cứ làm chẳng biết mệt. 
“Là ai từng nói không được đem đồ ăn vào nơi làm việc nhỉ?” Hạ Cẩn nhếch miệng cười mỉa. 
Cậu của hắn là một người đàn ông cung Xử Nữ điển hình, vừa OCD vừa mắc bệnh sạch sẽ. Mặc dù lúc Hạ Cẩn sống tại nhà họ Chu cũng không quá lôi thôi nhưng vẫn khá bừa bãi. 
Mấy thói quen nho nhỏ đó triệt để biến mất khi bắt hắn đầu ở chung với Đỗ Yến. 
Quy định mà Đỗ Yến đặt ra bao gồm: không được để đồ ăn trong thư phòng và phòng ngủ, mỗi ngày phải về nhà trước mười giờ tối vân vân và mây mây. 
Hạ Cẩn từ chối tuân thủ đống quy với chẳng định kia. 
Nếu không phải mỗi lần Hạ Cẩn làm trái ý, tuy Đỗ Yến chưa biểu hiện ra mặt nhưng bầu không khí xung quanh sẽ trở nên có chút căng thẳng thì Hạ Cẩn cũng chẳng buồn quan tâm. 
Đỗ Yến giải thích: “Đây là đạo cụ, không phải đồ ăn.” 
Hạ Cẩn hoàn toàn không hiểu: “Đạo cụ?” 
“Ngồi đi.” 
Đỗ Yến để Hạ Cẩn ngồi trước bàn, sau đó dựa vào những thứ mình chuẩn bị từ trước, tiến hành kế hoạch giáo dục tâm sinh lý. 
“Mặc dù sinh nhật 18 tuổi đã qua nhưng vì cháu phải tập trung học tập nên tôi vẫn chưa dành thời gian nói chuyện với cháu.” 
Hạ Cẩn đầy mặt hỏi chấm: “Có cái gì để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355818/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.