Thời gian như nước chảy mây trôi, một đi không trở lại.
Đỗ Yến vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp để tiến hành kế hoạch giáo dục tâm sinh lý.
Điều này khiến cậu hơi sốt ruột, dù sao thiết lập của cậu là một người cung Xử Nữ làm việc luôn dựa theo quy tắc.
Tính cách này quả thực đã ảnh hưởng đến Đỗ Yến, hễ ngày nào chưa hoàn thành kế hoạch giáo dục đúng đắn với Hạ Cẩn thì Đỗ Yến sẽ không yên tâm ngày đó.
Điều duy nhất có thể an ủi cậu một chút chính là trong hai năm vừa qua, mối quan hệ giữa Hạ Cẩn và Phương Tưởng Tưởng vẫn nằm trên quỹ đạo bình thường, không có quá nhiều rắc rối.
Đỗ Yến cảm thấy đây ắt hẳn là công lao của mình. Nếu không thể giải quyết từ tư tưởng về phương diện tâm sinh lý, Đỗ Yến bèn chủ động quán triệt thiết lập tính cách của một phụ huynh nghiêm khắc, cưỡng ép yêu cầu Hạ Cẩn phải về nhà trước mười giờ tối mỗi ngày.
Hạ Cẩn oán than đầy đất, nhưng cũng nghe lời một cách bất ngờ.
Đỗ Yến nhìn thiếu niên đang đứng trên bục.
Đây là thông lệ của trường Nam Kinh, học sinh đến lớp 12 đều được tổ chức lễ thành nhân, xem như để bọn chúng nói lời tạm biệt với tuổi thanh xuân và thời cấp III của mình.
Hai năm trôi qua, Hạ Cẩn mười tám tuổi trưởng thành hơn rất nhiều. Vốn thấp hơn Đỗ Yến mấy phân, hiện tại không chỉ đuổi kịp mà hắn còn cao hơn Đỗ Yến gần nửa cái đầu.
Nhìn thiếu niên hăng hái trước mắt, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-bien-thanh-bach-nguyet-quang/1355817/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.