Ninh An mang con mắt gấu trúc thức dậy.
Thay quần áo, tắm rửa sạch sẽ để bảy giờ đến trường.
Còn bốn tháng cậu tốt nghiệp đủ mười tám tuổi, lúc ấy cháu trai ruột của Chu Lệ là Chu Phỉ Thạch cũng tìm tới, Ninh An cũng bị đuổi đi.
Càng nghĩ càng buồn rầu. Đứa cháu ruột kia lưu lạc suốt mười tám năm, nguyên nhân là y tá gắn nhằm tên cha em bé trong phòng hấp điện. Ninh An được đón về nhà họ Chu, xui xẻo thay trong một lần xã hội đen thanh trừ nhau ba mẹ Chu Phỉ Thạch bị giết chết. Từ sự kiện đó Chu Lệ xoá bỏ ba từ Chu Phỉ Thạch sửa lại tên thành Ninh An.
Thế giới này không phải tiểu thuyết, không có cốt truyện, không dự đoán được tương lai nó như cuộc sống của chính Ninh An, mọi thứ từ lớn tới bé đều nằm trong đầu cậu. Ninh An sớm biết bản thân thật sự không phải cháu ruột của Chu Lệ, một phần là do xét nghiệm ADN lẫn lá bùa bình an của mẹ ruột cậu để lại vẫn ở trong ngăn tủ.
Cậu chậm chạp xuống lầu, Chu Lệ đã ngồi bên đối diện vị trí ăn của cậu, hôm nay hắn mặc tây trang xám, mái tóc chải gọn ra sau, nhìn có chút trầm ổn mất đi sự âm u vốn có khi tóc mái rũ xuống, chỉ là cặp mắt phượng thâm thúy kia luôn làm người khác khó chịu, không giám nhìn thẳng vào hắn.
Ninh An mặc áo sơ mi trắng và quần tây ngồi xuống.
"Chào chú"
"Ừ, ăn cơm rồi đi học"
"Dạ"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563172/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.