Con đường màu bùn nâu hai bên mọc lên bụi cỏ xơ xác hoặc cây hoa cúc dại mỗi bước chân đi đều vươn vấn bám chặt hạt vào ống quần, ngoài xa là cây cổ thụ to chỉ còn lại cành nhánh đứng trơ trọi trong tiết trời lạnh giá, tiếng côn trùng kêu inh ỏi hòa cùng tiếng la thê lương của vài con quạ đen đứng rụt cổ trên cây vọng vào màn nhĩ.
Khu mộ này không phải cao cấp, thỉnh thoảng đám người Ninh An còn bắt gặp vào ngôi mộ đắp đất quen đường.
Mắt Ninh An đỏ hoe, trên tay cậu ôm một bó hoa cúc màu vàng ươm, tay khác được Chu Lệ nắm chặt. Đi trước dẫn đường là Chu Phỉ Thạch, anh xách một giỏ nhan đèn cùng ít hoa quả tươi, tay khác cầm khúc tre vàng dò dẫm trong bụi cỏ đề phòng rắn rết.
Bọn họ mặc quần áo màu đen, giày đạp bùn, hạt sương sáng sớm làm mọi vật nhão nhoẹt, sương mù du đãng tứ phía, từng mảnh sương vắt ngang từ thấp đến cao, tay áo Ninh An bị thấm ướt sủng một mảng.
Chu Phỉ Thạch vẹo phải, trước mặt ba người xuất hiện gần trăm ngôi mộ xây bằng gạch men kém chất lượng, đâu đó vẫn còn tàn dư của những buổi cúng kiến, tro tàn bay lên, hoa tươi tàn úa, một mùi chua chua của hoa quả phân hủy tràn vào chóp mũi.
"Tới rồi" Chu Phỉ Thạch nhỏ giọng, trước mặt là hai ngôi mộ tô xi măng màu trắng xám, ngôi mộ bên cạnh xuất hiện vài vết nức, đó là mộ cha Hà, còn ngôi mộ còn lại là của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563162/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.