Chu Lệ gấp gáp lái xe trở về nhà, Ninh An biết hắn chưa thỏa mãn, dù đã qua đi một lần kích tình nhưng Chu Lệ "chưa thỏa mãn". Không khí trong xe vô cùng lẳng lơ, hương vị tanh ngọt bám vào từng chân tóc, Ninh An cả người phiếm hồng dựa sát vào Chu Lệ, trên cơ thể non nớt đắp hờ áo khoác đen của hắn.
"Em nghĩ một chút, lát sau chúng ta làm tiếp" Chu Lệ ôn nhu nói, âm điệu cực kỳ bình thường như hỏi Ninh An đã ăn cơm chưa? Ninh An bất mãn cắn vào cổ hắn, răng nanh mài lên làn da trắng bệch để lại vết xanh tím.
Ninh An xem đó là trả thù, sau đó ngoan ngoãn nằm yên.
"Ngoan" Chu Lệ cười cười, cặp mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm đoạn đường phía trước.
Lòng Ninh An rối bời, cậu bối rối giơ lên hai ngón tay: "Nè"
Chu Lệ lắc đầu.
Ninh An cắn môi, cặp mắt đào hoa rơm rớm nước mắt: "Hai lần"
Chu Lệ nhíu mày, vỗ mông Ninh An, nhịp điệu dịu dàng như dỗ con vào giấc ngủ.
Ninh An: "..."
Ninh An mang tâm tư chết lặng suốt một đoạn đường, khi Chu Lệ cẩn thận bế cậu vào nhà, đè cậu lên ghế sofa điên cuồng chơi cậu, Ninh An mới hoàng hồn, cậu lắc đầu: "Không, không, không...Chu Lệ, Chu Lệ..."
"Anh ở đây"
Ninh An khóc lên. Tên điên này muốn chơi chết cậu đúng không?
Chu Lệ mếu máo ôm lấy Ninh An nhẹ giọng dỗ dành: "An An ngoan, chỉ một lần nữa thôi"
Ninh An ôm cổ hắn, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563157/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.