***
Ninh An khẽ mở mắt, cơ thể cậu mất đi trọng lực mà trôi lơ lửng, không gian xung quanh trắng xoá, một cái màn hình phẳng như tivi đang quay quanh người Ninh An.
"Hệ thống?" Cậu gọi một tiếng.
"Đừng gọi hệ thống nữa, gọi tôi là Jad"
Ninh An nhíu mày: "Tên mới à?"
"Không, tôi là hệ thống mới, hệ thống cũ bảo trì rồi"
Ninh An khó hiểu nhìn màn hình đang lập loè trước mắt: "Tại sao lại bảo trì?"
Jad đáp: "Quá nhiều lỗi nên vi diện lần này tôi sẽ đi với cậu"
"Đây là đâu?"
"Trạm trung chuyển"
Ninh An: "..." Tôi gọi nó là trạm dừng chân nhé.
Ninh An xoa hai bên thái dương, cặp mắt đỏ hoe trừng hệ thống: "Thế giới kia...?"
Jad hiển thị gương mặt mỉm cười: "Cậu biết tại sao khi thực hiện bước nhảy không gian, hình ảnh trước mặt cậu vỡ vụn như tấm thủy tinh không?"
Ninh An chậm rãi gật đầu: "Chu Lệ chết"
Hệ thống tán dương Ninh An: "Đúng, ý thức chủ chết thế giới sụp đổ, cũng may cậu rời đi sớm"
Ninh An trầm ngâm, trong lòng không có bất kỳ cảm xúc gì, thậm chí Chu Lệ như một cái tên xa lạ đối với mình ký ức còn đó nhưng cảm xúc thì không thấy đâu, cậu cảm thấy hoảng hốt: "Tôi bị sao thế này?"
Hệ thống vui vẻ nói: "Không có gì, tôi chỉ lọc tình cảm của cậu thôi, Chu Lệ chính là quá khứ mặc dù không quên được nhưng cứ để ở đó, chờ cậu hoàn thành sứ mệnh tôi sẽ trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563143/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.