Bầu trời hừng sáng, bình minh mang màu sắc nhạt nhòa như một bức tranh dệt từ tấm vải thô được cuộn lại rồi mạnh mẽ mở ra, ánh sáng hừng đông lướt qua tòa dinh thự, sương sớm đọng lại trên vạn vật nhỏ giọt xuống đất.
Căn phòng quá đỗi rộng lớn, trên giường cũng chỉ có một mình Ninh An nằm cuộn trong chăn, gương mặt nho nhỏ lộ ra, mái tóc đen nhánh tản ra phía sau như dòng nước đen quý báu.
Căn phòng lắp đầy camera ẩn, chỉ nhắm mỗi một người mà thu vào hình ảnh, thông qua màn hình điện thoại kẻ đang ngồi trong phòng nghị sự của một quốc gia, đậm đặc mùi thuốc súng lại mảy may ngắm nhìn người yêu đang say ngủ ở nhà.
"Bạch Ly, ngài có ý kiến gì về tập vợt lần này?"
Bạch Ly ngẩn đầu, ánh mắt thản nhiên đón nhận từng cái nhìn của từng người dành cho hắn, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên bâng quơ trả lời: "Cứ tiến hành bình thường, chọn ra những tân binh ưu tú nhất"
"Vậy ai sẽ là người giám sát..." Có người chen vào một câu lửng thửng, Bạch Ly nghiêng đầu về phía chủ nhân giọng nói, cặp mắt băng lam co lại.
"Hằng năm đều do tôi giám sát, các cuộc tập vợt từ lái trực thăng chiến đấu, cho nổ bom, bắn đạn... nhưng cuộc tập vợt năm nay lại gần kề với đám cưới của tôi, vì thế, tôi không thể tham gia, tôi không dời đám cưới"
Bạch Ly nhìn một vòng người, từ các vị áo lụa phẳng phiu, quân hàm sáng chói, đến các nhà báo, phóng viên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563130/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.