Ninh An cảm thấy trái tim đập nhanh đến đáng sợ, phía trước như vực thẳm vô hình xoáy lấy cảm xúc của cậu vào đó. Thậm chí giọt mồ hôi tinh mịn từ chiếc cằm của người đàn ông nhỏ xuống lưng cậu cũng đủ da đầu Ninh An tê dại, rung lên một tần số giao hưởng đẹp đẽ.
[Đó là tận cùng của khoái cảm, An An]
Chất giọng hệ thống như ma lực, từng âm điệu quấn lấy không khí truyền vào màn nhĩ người nghe, Ninh An cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, linh hồn là những đám mây mỏng trôi bồng bềnh, thả mình theo cơn gió, say đắm triền miên bên nhau.
Dục vọng không đáng sợ, đáng sợ khi nó biến thành một ham muốn hủy diệt, đổ nát như tòa thành trì.
Khi mở toang đôi mắt, bên trong là một vùng đen nhánh, và khi phóng thích tuồng ra tất cả mật ngọt mê người kia, khép chặt lại đôi mi, sẽ thấy được một con nhộng đang phá kén hoá thành loài bướm đẹp nhất, hoa văn rực rỡ đầy bụi hoa phấn, tự do đập cánh bay về vùng hoang di xa xôi.
Vùng đầu ấm lên, dòng nước ấm ôm lấy nhận thức, máu dồn về vị trí bên trái lồng ngực, đó chính là sự sung sướng Bạch Ly ban tặng.
"Anh, đủ rồi" chất giọng trong trẻo trở nên mụ mị, làn da nhẵn nhụi non mịn phiếm ánh hồng, đôi môi sưng lên, cái lưỡi đỏ tươi kia so với đường mạch nha càng ngọt ngào hơn bất kể thứ kẹo gì trên đời.
Thật muốn nổ tung, ăn tươi nuốt sống đối phương.
"Ninh An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-cong-luoc-deu-khong-binh-thuong/2563129/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.