Sau bữa cơm trưa, bầu không khí trong nhà càng thêm hòa thuận. Thành cùng ba Hiếu lên trên thư phòng bàn chuyện công ty, Nam cùng mẹ Ngọc ra vườn cắt hoa. Sau biệt thự là khu vườn rộng với rất nhiều loài hoa và loài cây. Mẹ Ngọc nói trước đây bà bận rộn nhưng từ khi về sống an nhàn bà bắt đầu học cách chăm sóc hoa. Bà còn kể cho Nam nghe nhiều chuyện của gia đình, từ chuyện công ty đến chuyện sinh hoạt gia đình.
Ngày xưa ba mẹ chăm lo chuyện công ty, đi xuôi về ngược nên không có thời gian để ý đến Thành, cho đến khi ba mẹ nghe giáo viên của nó nói tâm lý nó có vấn đề nên ba mẹ mới đưa nó đi gặp bác sĩ tâm lý. Bác sĩ nói nó bị tự kỉ lúc ấy ba mẹ mới biết mình đã quá mải mê công việc mà bỏ bê nó. Cũng may phát hiện sớm và điều trị nó cuối cùng cũng ổn định, chỉ là vẫn ít nói ít cười.
Mẹ Ngọc ngậm ngùi kể lại. Chính vì chuyện đó mà hai người luôn day dứt trong lòng. Mặc dù sau này Thành lớn lên rất tốt nhưng anh lại chưa từng thích thứ gì, anh sống chỉ vì trách nhiệm, trách nhiệm với công ty, trách nhiệm với gia đình. Ngay khi anh công khai tính hướng khi 22 tuổi hai người cùng rất ngạc nhiên nhưng không phản cảm, ít ra thì anh cũng có thứ mình thích, nhưng anh vẫn cứ một mình, chính vì thế mà hai người mới phải chủ ý cuộc hôn nhân này. Nhưng may sao, có lẽ họ đã đúng, làm đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-yeu-toi-roi/2584342/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.