Sau hai ngày thì cuối cùng Thành cũng có thể ăn được đồ ăn mềm. Nam liền lập tức nấu cho anh ít cháo. Những ngày này chủ yếu là cậu chăm sóc anh. Vết thương chưa lành nên anh chưa đi lại được. Mọi việc khá suôn sẻ chỉ là mỗi khi lau người cho anh thì mặt mũi cậu lại đỏ hết lên. 
Nam nhìn anh ăn cháo lại thấy đói nên lấy thêm một bát nữa ngồi ăn cùng anh. 
- Công việc ổn thỏa chứ? 
- Ổn lắm, tôi còn có fan nữa đó. Họ khen tôi nhiều lắm. 
Thành nghe cậu nói như vậy chắc công việc cũng khá suôn sẻ. 
- Em không cần tới công ty à? 
- Công ty sắp cho tôi một trợ lí nhỏ, cậu ấy sẽ giúp tôi mấy việc bên công ty. 
Thành nghe cậu nói vậy thì cũng không nói nữa, mấy ngày nay rảnh quá nên đối cới một người cuồng công việ như anh cảm thấy hơi lạ. 
- Tôi muốn đi tắm! 
Anh nói ra một câu khiến Nam mới đầu ngu ngơ liền đỏ bừng mặt. 
- Hay tôi bảo y tá đến giúp anh nhé, chắc nhiều người nguyện ý lắm. 
- Tôi không muốn bọn họ, chỉ muốn em. Em là vợ tôi. 
Nam há mồm không biết nói gì. Cậu nhớ trước đây cậu cùng từng tắm chung với mấy người bạn nhưng là ở bể bơi... Nam do dự nhìn anh. Thành đứng lên, giả vờ đau nhăn mặt. Nam nhìn thấy thế liền lập tức đồng ý. Cậu lầm bầm: 
- Chỉ là tắm thôi mà, có gì đáng sợ. 
Cậu dìu anh đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-yeu-toi-roi/2584328/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.