Không ai dám nói một tiếng "Không" với người thanh niên thần bí này. 
Nhóm yêu tộc ban nãy còn tức giận vì cảm thấy bị xem thường lúc này đây đang đứng phía sau Ninh Diệu tròn mắt thán phục nhìn mái tóc dài xanh sẫm xõa trên lưng hắn. Phải là yêu có huyết thống chính tông mới có được màu tóc xinh đẹp đến vậy! 
Huyết mạch cao quý quả nhiên khiến người ta tin phục. Dù rằng bọn họ không nhìn thấy gương mặt của người kia nhưng vẫn có thể nhận thấy cảm giác thân thiết và sức hút từ người đối phương, hấp dẫn bọn họ tới gần người đó hơn, dõi mắt theo hắn, nguyện trung thành với hắn. 
Hắn chắc chắn phải là yêu có huyết mạch thân cận với rồng nhất trong truyền thuyết của tộc bọn họ nên mới có được sức hấp dẫn trời sinh! Nhóm yêu tu nghĩ thế càng thêm kiên định đứng cạnh Ninh Diệu. 
Tự dưng xuất hiện hai người lạ mặt chẳng biết mạnh yếu thế nào, thoạt trông có vẻ không dễ đối phó, lại thêm vẻ phục tùng của nhóm yêu tộc bên kia nên Cầm Ma và mấy tu sĩ khác càng không dám hành động thiếu suy nghĩ. 
"Vị đạo hữu này muốn nói gì?" Cầm Ma hỏi hết sức ôn hòa. 
Ninh Diệu giả vờ bĩnh tĩnh nhấp một ngụm trà, thể hiện ra dáng vẻ sâu hiểm khó dò nhất của bản thân, ung dung đáp: "Mục đích mọi người tới đây chắc hẳn đều là vì tranh đoạt Thần tích. Nếu bây giờ thật sự tranh chấp với nhau ắt sẽ lưỡng bại câu thương (1)." 
Ninh Diệu khẽ cười: "Mà ta cũng coi là Long tộc, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/438814/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.