Mong ước bấy lâu này bất ngờ trở thành sự thật làm Ninh Diệu tưởng đâu mình đang ở trong mơ. Hắn tiếp tục đi về phía trước rồi thử quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy Úc Lễ vẫn ngồi yên chỗ cũ, còn đang ngủ ngon giấc. Ban đầu Ninh Diệu đi những bước rất nhỏ, sau đó cứ nhanh dần lên rồi cuối cùng hắn sải bước vụt chạy. Cơn gió thổi qua tai mang đến một bầu không khí khác hẳn. Đây chính là cảm giác tự do!
Được cơn gió tự do thổi đến sung sướng cõi lòng, Ninh Diệu chạy một lúc liền mệt lả đành đứng lại thở gấp. Ở vị trí hiện giờ hắn đã không thể thấy bóng dáng Úc Lễ được nữa. Chim chóc trên cây líu líu lo lo, chợt một mối lo nghĩ lóe lên trong đầu Ninh Diệu. Một mình Úc Lễ ở đó có an toàn không? Nếu như vòng tròn kia hoàn chỉnh, hắn tin là sẽ không ai xông vào được, nhưng vấn đề bây giờ là cái vòng tròn đó hỏng rồi. Một tên tu vi yếu như hắn còn có thể dễ dàng ra khỏi vòng tròn thì nói gì tới những người khác chứ? Còn cả thể chất của Úc Lễ ở trong giới tu tiên nữa, có khác gì thịt Đường Tăng thu hút hết lũ yêu quái ở đó tới nhai đầu đâu.
Hai ý nghĩ: chạy trốn và lo lắng cho Úc Lễ cứ đảo qua đảo lại trong lòng Ninh Diệu. Cuối cùng hắn chợt nghĩ ra một cách giải quyết. Hắn cứ thử xem có thể sửa cái vòng kia hay không, nếu như không được thì cứ ở đó trông hai ngày với tạo ít quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/438809/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.