2.
Tôi đoán được Phó Tĩnh Châu đang khó xử chuyện gì.
Một ngày nọ vào nửa năm trước, tôi tình cờ nghe được nhân viên công ty trò chuyện nhà vệ sinh.
"Tống tổng gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tại sao lại nuôi tiểu bạch kiểm như Phó Tĩnh Châu chứ? Dù trông đẹp trai, nhưng vào công ty được hai năm rồi, nếu không có Tống tổng chống lưng, làm gì anh ta có được mấy hợp đồng lớn như vậy!"
"Đừng nói nữa, dù gì Phó Tĩnh Châu người ta cũng có tầm nhìn, gặp được Tống tổng vào lúc cô ấy nghèo rớt mồng tơi!"
"Nhưng tôi nghe nói họ đã biết nhau từ lâu rồi..."
......
Những lời tương tự, ở nhà WC nam còn nghe được nhiều hơn.
Vì vậy, mọi chuyện đều có nguồn gốc.
Sau khi tốt nghiệp, Phó Tĩnh Châu có tham vọng, nhưng trước tất cả thành công của cậu ta đều có dấu vết của tôi, vì vậy cậu ta cảm thấy giá trị của mình bị phủ định, những người khác chỉ coi cậu ta là sản phẩm phụ thuộc vào tôi.
Theo thời gian, cậu ta không thể trút giận lên những người râu ria, nên cuối cùng đã chĩa súng vào tôi.
Chuyện này cũng giải thích tại sao, nửa năm trước, lúc công ty và các công ty khác đang đấu thầu, người vốn bình tĩnh trầm ổn, lại xảy ra tranh chấp với đối phương vào thời khắc mấu chốt, khiến công ty bỏ lỡ một dự án lớn.
Vì để cậu ta ghi nhớ, tôi đã ngừng tất cả công việc của cậu ta, để cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-trong-tay/2738612/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.