“Tôi muốn gặp bà ngoại.” Nhan Lục Tần thẳng thắn nói ra đề nghị của mình. 
Chỉ thấy ba của anh nhăn mày lại, hai tay nắm chặt lấy cây gậy vàng của mình, thở dài nói: “Bà con đang ở trên lầu ấy, lên mà gặp.” 
Nhan Lục Tần nắm lấy tay của Y Nhiên, lướt qua người ông ấy. Khí lạnh toát ra từ người anh làm cho ông ta cũng phải lạnh đến run người. Bầu không khí trở nên yên ắng hẳn, khó thở đến nỗi làm cho Lý Y Nhiên nắm chặt lấy tay của Nhan Lục Tần. 
“Khoan đã.” Mẹ kế của anh lên tiếng, “Hãy để con bé ở lại nói chuyện với ta một chút chứ nhỉ?” 
Nhan Lục Tần khó chịu nhìn bà ta, ánh mắt sắc lạnh đến chết người, “Dựa vào cái gì?” 
Mặc dù ánh mắt của anh đã đủ nói lên rằng đừng có đụng vào người của anh ấy, tuy nhiên mẹ kế của anh vẫn rất điềm tĩnh nắm lấy tay còn lại của Y Nhiên, nhìn cô với ánh mắt thân thiên nhất có thể, “Ta và con bé sẽ cùng nấu món tráng miệng cho lão phu nhân, như vậy bà ấy sẽ vui lắm đấy.” 
Lý Y Nhiên cũng cảm thấy lời nói của bà ấy vô cùng có lý, bèn đồng ý: “Vậy anh cứ lên trước đi, em sẽ mang món tráng miệng lên sau nhé.” 
Hai mày của anh chau lại với nhau, tỏ vẻ rất không đồng ý. Nhưng ánh mắt kiên quyết và nụ cười rạng rỡ của cô đã khiến anh miễn cưỡng cho phép: “Được rồi, tuỳ em.” 
Nói xong, anh quay người rời đi. Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tong-chung-ta-ki-hop-dong-di/2987592/chuong-46.html