Đường Tử Ly sắc mặt dần tái đi, nàng đã đến giới hạn chịu đựng, đầu gối sắp không chống nổi. Nàng tất nhiên sẽ không buông tay chịu chết.
Đôi mắt của Đường Tử Ly đổi sang màu đen, hóa thành vòng xoáy.
Tôn Kỳ bị cuốn vào thế giới đồng thuật, hồn phách hắn lơ lửng giữa không gian vô định, hắn cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé giữa thiên địa bao la.
Trên trời cao, từng khỏa lưu tinh giáng xuống, kéo theo một vệt sáng dài đến tận chân trời, lưu tinh trút xuống muốn mai táng Tôn Kỳ cùng với mảnh thiên địa này.
Tôn Kỳ hừ lạnh, đôi mắt của hắn cháy lên ánh lửa, hắn nhìn đến đâu lửa cháy đến đó, cả mảnh thiên địa này đang bị thiêu cháy.
Đồng thuật của Đường Tử Ly bị Tôn Kỳ dễ dàng phá giải. Đường Tử Ly sắc mặt càng tái, ngay cả đồng thuật mà nàng vẫn tự hào cũng không thể làm gì được Tôn Kỳ.
Đúng lúc này, Tôn Kỳ thu lại khí tức, đưa tay ra hiệu mời ngồi, cười nói:
“Bây giờ thì có thể ngồi nói chuyện được rồi chứ!?”
Đường Tử Ly hít một hơi sâu ổn định lại ma khí đang xáo trộn, sắc mặt nàng từ từ phiếm hồng trở lại, nàng thái độ giận hờn, nói:
“Ngồi thì không cần.”
Đường Tử Ly nhẹ bước phiêu nhiên trên không, ngang tầm mắt với Tôn Kỳ, nàng lần này đã không dám đứng trên đỉnh đầu của Tôn Kỳ, đây là thừa nhận thực lực của Tôn Kỳ, nàng hỏi:
“Ngươi rốt cuộc là ai? Với thực lực của ngươi làm chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129574/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.