Hỏa Vô Song nhìn Tôn Kỳ cười hỏi:
“Bọn hắn là do Tinh Niệm huynh giết?”
“Bọn nào?” Tôn Kỳ làm vẻ vô can.
“Không cần chối, qua dấu vết để lại thì ở đây hẳn là vừa có một nhóm thợ săn đặt bẫy, nhưng đột ngột biến mất, không có dấu vết đánh nhau, nhưng lại có mùi máu. Gần đây cũng chỉ có Tinh Niệm huynh mà thôi.” Hỏa Vô Song nhẹ nhàng phân tích.
Trong Tôn Kỳ trong lòng có chút giật mình, hắn đã xóa đi vết máu nhưng vẫn còn để lại mùi, đây là một sơ sót. Mặc dù thế nhưng Tôn Kỳ chắc chắn sẽ không nhận, hắn mỉm cười nói:
“Vô Song huynh nói gì, ta không hiểu.”
Hỏa Vô Song nhìn thẳng vào mắt Tôn Kỳ, muốn xem lời Tôn Kỳ là thật hay giả, nhưng hắn không phát hiện được gì cả, ánh mắt của Tôn Kỳ như chỉ thủy không một chút gợn sóng.
Hỏa Vô Song cười cười, chuyện này coi như xong, hắn tin chắc Tôn Kỳ đã làm gì đó, nhưng Tôn Kỳ không nhận, hắn cũng không thể làm gì.
Hắn thật ra cũng không quan tâm ai sống ai chết, nhưng là con của thành chủ, tương lai kế vị thành chủ, nếu con dân bị giết, cũng nên hỏi han vài câu.
Hỏa Vô Song đổi chủ đề:
“Bọn ta cũng đang đi săn Nhật Hoa Cáp Giới, Tinh Niệm huynh có muốn đồng hành?”
Tôn Kỳ lắc đầu:
“Ta vẫn thích tự do một mình hơn.”
Tông Chính hừ lạnh:
“Hừ! Miên Hoa Thủy Trạch nguy hiểm trùng trùng, đến lúc ngươi gặp nguy hiểm cũng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129561/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.