Trăng đã lên đỉnh, đây là thời điểm ánh trăng sáng nhất.
Yêu tộc đánh lên đỉnh núi, Hải tộc đang cố thủ trong lòng núi.
Quân lính hai bên đều tỏ rõ sự mệt mỏi, nhưng trên mặt vẫn tỏ rõ sự hung ác. Đây là lúc thử thách lớn nhất, kẻ nào lì hơn kẻ đó sẽ chiến thắng.
Phía sau không ngừng có tiếng la hét, thúc giục đại quân tiến lên, có Thanh Hoa Tượng chuyên dùng để cổ vũ sĩ khí, bọn chúng dương chiếc vòi, hú dài những tràng âm thanh có quy luật.
Âm thanh lọt vào tai Yêu tộc khiến tinh thần bọn hắn sục sôi, quyết tâm đem máu thịt cống hiến cho Yêu tộc.
Trên những mỏm đá nổi, sóng biển dập dờn, có những Nàng Tiên Cá xinh đẹp cất tiếng hát.
Những âm thanh mê ly khiến cho mọi đau đớn đều tan biến, Hải tộc cảm giác như mình đồng da sắt không biết đau thương, bọn chúng lao lên liều chết lấy thương đổi thương.
Trên trời cao, bát vương đang tranh đấu, thực lực của bọn hắn cường hoành, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều phá nát sơn hà, để tránh cho tổn thương binh sĩ dưới chân, bọn hắn chọn chiến đấu trên không.
Trong lúc chiến đấu đang diễn ra vô cùng khốc liệt, tại trong lòng núi, Nguyệt Thạch chợt phát ra hào quang ánh sáng chiếu rọi vạn dặm.
Màu xanh lam nhạt bao trùm toàn không gian, tất cả chiến trường đều dừng tay.
Bọn hắn cảm nhận được một sự sảng khoái, thoải mái giống như sa mạc gặp mưa rào. Huyết mạch của bọn hắn rục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129465/chuong-352.html