Khi Bạch Dã đã đi khuất.
Hồ Bang vẫn còn tại chỗ, hắn từ từ tiến tới vương tọa, vuốt nhẹ lên thành ghế, những ký ức về phụ thân hắn tràn về.
Hình ảnh về một vị vương uy nghi chính trực, thương dân như con, vẫn còn vương vấn đâu đây.
Hồ Bang ngồi lên vương tọa, khí chất thần tử trước đó hoàn toàn bị quét sạch, thay vào đó là sự uy nghi bá đạo của một vị quốc vương. Hắn lúc này mới thực sự giống một vị quốc vương, khác xa so với sự lười biếng chán chường của Bạch Dã.
Đám quần thần đồng loạt hành lễ, nhưng mà không có phát ra âm thanh.
Bọn hắn bắt đầu tiến hành nghị triều, báo cáo công việc. Đây mới thực sự là nghị triều.
Hoa Giao bơi ra khỏi hàng:
“Đại vương, chuyện xây Cung A Phòng thật sự không phù hợp với tình hình hải quốc lúc này. Cần bắt hắn dừng lại.”
Hồ Bang gật đầu:
“Đúng là không phù hợp. Nhưng hắn có vẻ rất quyết tâm, bổn vương đã từng khuyên qua nhưng hắn không nghe.”
Hoa Giao lo lắng:
“Vậy phải làm sao? phía bắc chúng ta còn đang chống giặc, phía tây đang có thiên tai. Không thể xây cung điện lúc này.”
“Yên tâm, bổn vương đã có cách khiến hắn dừng lại.” Hồ Bang nói với giọng chắc chắn.
Hoa Giao và đám quần thần đều đồng loạt cúi đầu, nói:
“Đại vương thánh minh!”
…
Đã một tháng kể từ khi bắt đầu khởi xây Cung A Phòng, tiến độ vẫn đang diễn ra một cách chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129452/chuong-365.html