Thanh Dương tộc chuẩn bị kỹ càng, quân kỷ nghiêm minh, vừa có hiệu lệnh thì từ các trọng điểm trên núi cao, đồng loạt phóng xuất các chủng tính tầm xa.
Trấn giữ nơi này không chỉ có tộc Thanh Dương, mà mấy tộc nhỏ phụ thuộc cũng được lệnh đem quân tập kết và tất nhiên bọn họ phải nhận nhiệm vụ tiên phong.
Chủng tính như mưa rơi xuống, đủ các loại công kích: băng, hỏa, phong, thạch, cây…
Nhóm Yêu tộc đầu tiên xông lên bị tàn sát, ngã đổ như rơm rạ.
“Mở ra lồng bảo vệ!” một tên chỉ huy phía dưới ra lệnh. Bọn chúng mặc dù tạp nham nhưng cũng không phải ngu ngốc, vẫn luôn có kẻ kịp phản ứng.
“Xích lại gần nhau tạo thành năm yêu một nhóm.” một tên khác ra lệnh.
Đám Yêu tộc hành lệnh, tụ lại gần nhau, dựng lên lồng bảo vệ, lập tức thương vong giảm xuống.
“Giữ vững đội hình tiếp tục tiến lên!”
“Nhanh chiếm giữ các điểm cao!”
La nhìn chiến trường, nhếch mép cười nói:
“Các ngươi không có cơ hội.”
“Vậy sao?” Thanh Dương tộc trưởng vẫn treo nụ cười trên miệng, không có chút nào là sợ hãi.
Hắn vừa dứt lời, mặt đất ầm ầm rung chuyển.
Mặt đất vỡ ra, vô số gai nhọn mọc lên, đâm đám Yêu tộc thành cái sàng. Máu tươi ướt đẫm mặt đất, ruột gan treo lủng lẳng trên gai nhọn, tiếng hét thống khổ vang lên không ngừng.
La thấy cảnh này sắc mặt tối sầm, nghiến răng không nói nữa.
“Ngạ Sơn tộc chắn phía trước. Chử Điểu tộc phun khí hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129282/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.