Tôn Kỳ đang chú tâm nghiên cứu thì bên ngoài chợt có tiếng nổ vang, theo ngay sau là tiếng la hét thê lương của đám tiểu Yêu.
“Địch tập! có địch tập! mau dựng tuyến phòng thủ.”
Có tiếng nói vang lên chấn động màng tai.
“Huyết Ngục! còn không cút ra đây. Ngươi định núp sau đám sâu kiến này sao.”
Tôn Kỳ không cần nhìn cũng biết kẻ đến là ai. Hắn lách thân một cái biến mất tại chỗ.
Trên không, một con hươu đứng sừng sững, nét mặt giận dữ, uy áp tràn lan bừa bãi.
Tôn Kỳ nhìn hắn hơi ngạc nhiên. Phần trên của Lực Lộc Hoàng vậy mà lại giống Nhân tộc, mắt mũi miệng đường nét rõ ràng, lại còn có thêm hai cánh tay như con người, trên đầu là một cặp sừng lớn. Phần dưới thì là một con hươu sao.
“Ngươi là lai tạp giữa người và hươu sao?” Tôn Kỳ buột miệng hỏi.
“Hừ! ngươi sỉ nhục ta sao? Ta là dòng dõi Lực Lộc cao quý, chính Nhân tộc bắt chước hình dáng của tộc ta.” Lực Lộc Hoàng không vui nói.
Tôn Kỳ gật đầu, vậy cũng phải. Không thể nào có chuyện con ngươi và hươu lai giống với nhau. Đây chỉ đơn giản là chủng tộc có nét giống nhau.
Thấy Tôn Kỳ trầm tư suy nghĩ cái gì đó, bỏ quên hắn, Lực Lộc Hoàng giận dữ, hỏi:
“Con ta đâu?”
“Chết rồi!” Tôn Kỳ lạnh nhạt.
“Là ngươi làm?” Lực Lộc Hoàng như ngọn núi lửa sắp phun, một chút lý trí khiến hắn muốn hỏi rõ ràng, hắn cũng không muốn gây chiến với một Yêu Hoàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129281/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.