“Tiếp theo là vị nào?” Tôn Kỳ cười hỏi.
“Để ta!” Ma Bằng Vương xung phong, hắn từ trong lớp lông lấy ra một trái trứng. “Các ngươi có biết đây là gì không?”
“Trứng gà?” Mộng Vương ngây ngô nói.
“Trứng gà cái đầu ngươi. Cái đồ không biết hàng.” Ma Bằng Vương hừ lạnh nói, không thèm chấp.
“Chẹp, chẹp… cái này nhìn không ra nhưng có vẻ rất ngon!” Tê Hoành Vương vỗ bụng, liếm mép cười nói.
“Trứng này thật lạ! ta thật sự không nhìn ra điểm đặc biệt.” Lục Nhĩ Hầu Vương gãi gãi cằm nói.
“Nếu Lục Nhĩ Hầu cũng không nhìn ra, thì bọn ta làm sao biết được.” Ô Nhung Vương cũng góp một lời.
“Ta chịu thôi!” Ác Giao Vương lắc đầu nói.
Hoàng Cô Vương không nói chỉ lắc đầu.
“Huyết Ngục huynh có nhận ra?” Ma Bằng Vương nhìn Tôn Kỳ cười hỏi.
“Không biết!” Tôn Kỳ cũng lắc đầu.
“Một chút khí tức quen thuộc thì sao?” Ma Bằng Vương lại hỏi.
“Không biết!” Tôn Kỳ vẫn giữ nguyên câu trả lời.
“Thật không?” Ma Bằng Vương ẩn ý hỏi.
“Ma Bằng huynh cho rằng ta phải biết?!” Tôn Kỳ hỏi lại.
“Ha, ha… không có gì! không biết thì không biết!” Ma Bằng Vương cười lớn, nói tiếp: “Ta nói cho các ngươi biết thứ này chính là trứng Cao Bằng tộc!”
Tôn Kỳ nói nhỏ trong lòng: thì ra là vậy! hèn gì hắn cảm nhận khí huyết quen thuộc. Hắn đã từng huyết chiến với Cao Bằng tộc trưởng, khí huyết kẻ thù vẫn còn nhớ rõ.
Ma Bằng Vương năm lần bảy lượt truy hỏi Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129253/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.