Các cứ điểm phòng thủ của Thần tộc nhanh chóng bị biển thú nuốt chửng, có thể thoát đi rất ít.
Trần Đằng sớm phát tín hiệu cho phép rút lui, bảo toàn lực lượng mới là ưu tiên số một.
Lúc này Tôn Kỳ lao ra khỏi bầy thú, kêu lớn:
“Cứu!”
Một sợi dây leo cuốn lấy tay hắn kéo vào trong, Tôn Kỳ ngã lăn lộn.
“Nhất dực? không ngờ còn có nhất dực bên ngoài còn sống.” Tên này thu dây leo, ngạc nhiên nói.
“May mắn thôi!” Tôn Kỳ cười nói.
“Ra đằng sau khôi phục đi.” tên này nhắc.
Tôn Kỳ chắp tay sau đó lui ra.
Tại hậu quân, hắn được chữa thương và khôi phục, đồng thời cung cấp thêm vũ khí, minh văn.
Tôn Kỳ nhìn quanh, khắp nơi la liệt thương binh. Bọn chúng rên la thảm thiết.
“Á! chân của ta.” một tên ôm cái chân mất kêu lên.
“Y sư đâu rồi! có tình huống nguy cấp.” một tên cõng lấy một tên đang thoi thóp, lớn tiếng gọi.
“Minh văn trị thương cấp 5, còn cái minh văn nào không?”
“Hết rồi! các ngươi phải chờ thôi.”
“Không kịp nữa! đan dược thì sao?”
“Để ta kiểm tra xem còn đan dược không?”
“Chết tiệt! tên này bị thương thần hồn, hắn mà thoát xác thì chết chắc.”
“Nhanh dùng sinh mệnh dịch.”
“Có ai không? ta cần được trị thương.”
“Ai đã được chữa thương, còn có thể chiến đấu thì nhanh lên tiền tuyến.”
“Vũ khí? ta cần một ngàn thanh linh khí.”
“Ngươi đi nhầm rồi, cung cấp vũ khí bên kia.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129129/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.