Tôn Kỳ và Dạ Tuyết đồng loạt xông lên cướp lấy thất sắc tâm, ngón tay của bọn họ gần chạm vào thì có tiếng nổ oanh thiên, sóng chấn động đánh bọn họ bay đập vào vách động.
Cả hai chống tay đứng dậy nhìn về phía vụ nổ, từ trong khói lửa, Nguyên Sa bước ra ánh mắt cực kỳ tức giận, quần áo rách nát, để lộ một bộ giáp nhẹ, không cần là chuyên gia cũng biết là cực phẩm. Hắn lấy tay lau đi máu nơi khóe miệng.
Tôn Kỳ và Dạ Tuyết ngạc nhiên, vậy mà không chết. Nhưng mà nghĩ lại cũng bình thường, Nguyên Sa kế thừa Bắc Ngạo tướng quân di sản, Bắc Ngạo tướng quân là ai? một trong 12 đại tướng quân Thần tộc, tài sản có thể nghĩ, vài ba món bảo vật giữ mạng là chắc chắn có.
Ba bọn hắn nhìn nhau, trong phút giây im lặng.
“Cùng giết hắn sao?” Nguyên Sa đầu tiên lên tiếng, là nói với Dạ Tuyết. Hắn thật sự rất hận Tôn Kỳ.
“Hắn là học trò của Hàn phu tử, ra tay với hắn, ai có thể chịu được lửa giận của Hàn phu tử, đừng nói là Lý Bôn, Bắc Ngạo tướng quân sống lại cũng không được.” Dạ Tuyết lắc đầu nói.
“Hắn chỉ có thể chết bởi thứ gì đó. Đáng tiếc cơ hội qua rồi.” nàng thở dài.
“Chẹp! đúng là đáng tiếc thật.” đúng lúc này Tôn Kỳ lên tiếng, giống như là không phải đang nói hắn vậy.
Nguyên Sa hừ một tiếng, hắn hít một hơi sâu để tự bình tĩnh lại.
Ba bọn hắn thân phận siêu phàm, ai bị giết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129128/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.