Tại trong một khối đạo thạch, Tôn Kỳ đang ngồi tĩnh tọa, Dạ Tuyết yên ngủ.
Hỏa Hỏa đứng trên vai hỏi:
“Vừa rồi là ngươi cố tình làm tiểu nhân để kéo nàng về bên mình sao?”
“Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?” Tôn Kỳ ngạc nhiên hỏi lại.
Hỏa Hỏa không để ý câu hỏi của Tôn Kỳ, nó chắc chắn chính là như vậy:
“Cứu nàng có lợi ích gì sao?”
“Nàng chính là điểm yếu của Thanh Thiên, nàng chết, Thanh Thiên không có điểm yếu mới là điều đáng sợ.” Tôn Kỳ nói lời thật lòng.
“Nàng chết liên quan gì đến ngươi đâu, cần gì sợ Thanh Thiên.”
“Thanh Thiên người này độc đoán đa đoan, từ lâu đã chướng mắt ta. Dạ Tuyết chết, nàng sẽ giận cá chém thớt. Giữ nàng sống, ta còn có thể khai thác lợi ích hay ít nhất là không bị Thanh Thiên làm khó.”
“Ngươi không phải là đệ tử của Hàn Thuyên, sư đệ của nàng ta sao?”
“Cái chức vị này lòe thiên hạ thôi, Hàn Thuyên chỉ coi ta là phép thử mà không phải đệ tử, trong mắt hắn chỉ có bảy vị đệ tử. Trước người khác, hắn sẽ bảo vệ ta một hai, nhưng nếu đặt ta bên cạnh Thanh Thiên, hắn tất nhiên sẽ chọn ủng hộ Thanh Thiên.
Hàn Thuyên là người theo chủ nghĩa chủng tộc, hắn sẽ làm mọi chuyện tốt nhất cho chủng tộc. Giống như hắn đã từng chèn ép Thảo kể cả phải mang tiếng xấu. Nếu có chuyện giữa ta và Thanh Thiên, hắn sẽ hy sinh ta vì Thanh Thiên quan trọng với Thần tộc hơn.
Bởi vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129125/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.