Tại trong hồn cư, bảy tên tiểu Hỏa Chủng lo lắng:
“Đại ca, tên này hình như sắp chết rồi, chúng ta phải làm sao?”
“Yên tâm!” Hỏa Hỏa vỗ ngực đảm bảo: “Hắn chết rồi, ta dẫn các ngươi đi tìm con sen khác.”
“Đại ca quá tuyệt!” bảy tên tiểu Hỏa Chủng ngưỡng mộ. Hỏa Hỏa chống hông, hất hàm.
Lúc này, Tiểu Thạch từ từ mở mắt, chỉ tay về một hướng nói:
“Hỏa ca, hướng kia có thạch thuộc tính cực thịnh, hẳn là một hành tinh đặc.”
Tiểu Thạch mấy năm nay động dụng năng lực tìm kiếm hành tinh có thể đặt chân, cuối cùng cũng có một chút kết quả. Một hành tinh đặc không đại biểu sẽ có dưỡng khí, nhưng ít nhất cũng là một cơ hội.
Hỏa Hỏa mỉm cười bẻ tay:
“Tốt! đến phiên chúng ta ra tay rồi.”
“Đại ca, không phải để tên này chết rồi chúng ta kiếm một tên khác sao?” một tiểu Hỏa Chủng không hiểu hỏi.
“Ngu ngốc! kiếm đâu ra một con sen biết nghe lời như vậy. Tất nhiên phải ưu tiên cứu hắn rồi.” Hỏa Hỏa gõ đầu Tiểu Nhất mắng.
Hỏa Hỏa đặt tên cho bảy Hỏa Chủng từ Tiểu Nhất đến Tiểu Thất, cái tên đơn giản, dễ nhớ, dễ gọi.
Tiểu Tam nhìn đốm ánh sáng lam đang run rẩy trong góc, hỏi:
“Còn nó?”
“Nhân Chủng sao? quá yếu! kệ nó đi.” Hỏa Hỏa liếc mắt chẳng thèm để ý.
Chín bọn họ bay ra ngoài.
Hỏa Hỏa nhìn Tôn Kỳ đang gục bên quan tài băng, lắc đầu thất vọng.
“Việc gì cũng phải đến tay ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129124/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.