"Một kẻ đã từng làm tình nhân của anh, còn có một đứa con. Anh nghĩ có người muốn lấy về làm vợ sao?"
Không nghe được câu trả lời của anh. Lưng cô đang xoay về phía anh, cô không nhìn được nét mặt của anh. Cái nét mặt mà chỉ cần cô nhìn một giây thôi là biết được anh đang vui, đang buồn hay đang tức giận. Không biết được anh đang có suy nghĩ gì.
"Anh nghĩ không? Nhưng em đã có gia đình, còn sinh cho anh ấy một đứa con, cuộc sống của em bây giờ rất tốt"
Đến thời điểm hiện tại, anh có suy nghĩ như thế nào cũng không quan trọng. Định sẵn là những con người vô phận của nhau, thì nên dứt khoát để sau này khỏi phải đau lòng vô cớ.
"Em đi đây, anh ấy đang chờ em ngoài kia"
Đến khi cô rời khỏi đó, anh mới biết mình vừa đánh mất thứ gì. Giây phút trước anh còn vui mừng vì câu hỏi của cô "Anh nghĩ có ai dám lấy em không không?" Nhưng rất nhanh cô liền bổ sung thêm một câu "Em đã có gia đình, em sống rất tốt"
Nếu cô nói câu sau chậm một chút thôi, anh đã chuẩn bị tâm lí để nói với cô "Nếu không ai lấy em, anh lấy em. Được không?"
Nhưng lời đã tới miệng, đến cuối cùng vẫn không thể nói. Em đã có một gia đình. Cuộc sống của em còn rất tốt. Vậy anh lấy cái tư cách gì để xen vào đây? Là một kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác? Hay là một gã hạ lưu đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-cua-anh/1953020/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.