Vương phu nhân tinh mắt nhận ra Nhã Ân định lên tiếng phản bác liền nói thêm:
''Thực ra hai đứa không đeo nhẫn là do trước khi xảy ra tai nạn, mẹ đã bảo hai đứa tháo nhẫn ra để đi đánh bóng lại cho mới. Đây, nhẫn của hai đứa này đeo vào đi không ai đó lại bảo hai đứa không phải vợ chồng.''
Bà ta lấy trong người ra một chiếc hộp nhỏ, bên trong còn có một cặp nhẫn cưới. Vừa hay cặp nhẫn này lại vừa khít ngón tay của hai người. Nhã Ân đứng như trời trồng, mọi chuyện không thể xảy ra dễ dàng như vậy.
Chắc chắn Vương phu nhân và Như Ly đã bắt tay với nhau dựng lên vở kịch này. Họ đã lừa dối Vương Đình Phong, cô không thể để họ đạt được mục đích.
Nhã Ân tức giận tiến đến chỗ ba người giành lấy hộp nhẫn vứt sang một bên. Cô đứng đối diện với anh, nước mắt vẫn lăn dài trên gò má hồng:
''Anh đang bị họ lừa gạt đấy, biết không? Em mới là vợ anh, mới là người được Trần gia rước về đàng hoàng. Tại sao anh nhớ mọi thứ lại không thể nhớ được em? Tại sao hả?''
Vương Đình Phong bối rối trước phản ứng gay gắt của Nhã Ân nhất thời không nói lên lời. Như Ly nhân cơ hội làm tới xô cô ngã quỵ xuống đất. Cô ta nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường, dường như bao nhiêu uất hận tức giận bấy lâu nay kìm nén trong lòng đều được giải tỏa ra bên ngoài. Như Ly nhếch mép cười khẩy:
''Tôi không ngờ cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632793/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.