Sau khi thăm dò, cuối cùng ngoại trừ Thành Chu ra thì những người còn lại đều không nhìn thấy cảnh tượng xung quanh hang núi. Khái niệm này không hề tồn tại trong họ vì không ai có thể đi ra khỏi hang động nên tất cả những gì họ thấy được chỉ là một khoảng trời đất trống rỗng.
“Đợi một chút, anh bảo người trong phòng kia trông như thế nào? ” Lê Thiên như sực nhớ ra điều gì đó, cuống quít hỏi.
Thành Chu miêu tả sơ qua hình dáng và cách ăn mặc của gã ta.
Gương mặt Lê Thiên bỗng trắng bệch, gã bật thốt lên, “Là người canh gác! Em đã thấy gã, thân thể của bọn em đang bị gã trông coi đấy!”
“Cậu nói là… Thân thể của mọi người rất có thể bị giữ trong căn phòng kia ư?”
Lê Thiên trông như vừa cười vừa mếu, “Mẹ kiếp! Thân thể chúng ta kề cận chúng ta như vậy mà nào ai biết.”
Trần Nhan nghe thấy thân thể mình gần đấy liền hưng phấn nói: “Vậy chúng ta còn chần chờ gì nữa? Mau đến đó thôi!”
“Nhìn thì ở phía trước đấy, nhưng không có đường đi nên chúng ta vẫn gặp phải trở ngại. Nhưng mà bây giờ thì khác rồi…” Lê Thiên nhanh chóng nhìn về phía Thành Chu, “Anh Thành, tiếp theo đành nhờ anh vậy.”
Nhờ tôi? Tôi biết làm thế nào đây?
Thành Chu nhìn chăm chú vào gian phòng phía trước như đang trầm ngâm suy nghĩ, nhưng thật ra chính hắn cũng chẳng biết phải làm sao bây giờ.
Ngay khi ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người đổ dồn lên Thành Chu thì một trận động đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-3-xuyen-viet/763336/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.