Hồng Diệp cảm thấy thoả mãn, ngồi trên bậc thang đánh ợ một cái.
Không biết có phải do bệnh viện này đã tồn tại lâu lắm rồi hay không, mà ở đây, nó có thể tìm được không ít món ngon.
Có điều, cũng có một thứ khiến nó tạm thời đụng đến được.
Đó là thứ có sức mạnh ngang bằng nó đang ẩn nấp trong chính căn phòng của nó.
Không phải nó không thể đối phó, mà là nó cảm thấy không cần phải tốn sức lực để đối phó.
Hơn nữa nó cũng không muốn gây sự chú ý khi sức mạnh của mình chưa khôi phục hẳn.
Thế giới này đã thay đổi… Hồng Diệp nhìn bầu trời bị gói gọn trong khung cửa sổ.
Nó vẫn nhớ rất rõ về thế giới mà nó đã từng sống… Những vùng đồng cỏ mênh mông vô bờ, đây đó điểm thêm vài chấm nhà tranh, rồi những thị trấn náo nhiệt lưu giữ những con người nam nữ tóc thật dài, khi ấy cuộc sống thật giản đơn, lòng người vẫn còn kính sợ quỷ thần.
Còn thế giới hiện tại… Tuy nó ngủ, nhưng không có nghĩa là nó không biết.
Giữa giấc ngủ, thỉnh thoảng nó cũng sẽ mở mắt nhìn thế giới này.
Chỉ là thời gian ngủ quá dài, khiến nó không thể nhớ ra được bản thân mình rốt cuộc là gì, ai đã phong ấn nó trên hòn đảo nhỏ ấy, và đã phong ấn trong bao lâu.
Có gì đó đang ngăn cản nó nhớ lại, có gì đó đang dùng mọi cách ngăn cản nó thức tỉnh.
Cái cây thần kia là ví dụ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-2-13-dong-914-hao-phong/2030446/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.