Chuẩn bị giấy bút xong xuôi, Hồng Diệp bắt đầu thi, cô Hà cũng đi vào làm gác thi, Thành Chu ở bên ngoài chờ, chẳng biết làm gì nên bắt đầu nói chuyện phiếm với chủ nhiệm Bao.
“Anh hỏi tôi vì sao lại cho con anh tham gia kỳ thi ư?” Chủ nhiệm Bao ngẩng mặt lên khỏi bàn làm việc.
Thành Chu ngồi trên sô pha gật đầu.
“Là do cô Hà đấy. Lại nói, việc này cũng khéo thật, anh vừa đi thì cô Hà vừa đến. Bởi vì tôi không gọi cho anh được nên kể chuyện này cho cô ấy nghe.”
Thành Chu nghe thế, nhớ lại bóng hồng của cô Hà trẻ tuổi, cười cười. Cô Hà nhìn vậy mà lại là mỹ nhân đó nha!
“Thế là cô Hà vừa nhìn thấy hình vẽ liền hỏi lại tôi lần nữa, rằng đây có thật là do một đứa nhỏ bốn tuổi vẽ hay không. Tôi trả lời rằng mình đã tận mắt xem nên không thể nào sai được.
Sau đó cô Hà ngẩn người một lúc rồi chạy đi tìm hiệu trưởng, nói rằng bất cứ giá nào cũng phải để nhóc nhỏ đến trường mình học! Tôi nhìn nét mặt cô Hà thì đoán rằng đây là năng khiếu hội hoạ bẩm sinh của nhóc nhỏ, anh nên biết cô Hà ở trường chúng tôi là một hoạ sĩ có danh tiếng, từ nhỏ cho đến bây giờ đã nhận được không ít giải thưởng! Đưa tranh của nhóc nhỏ cho cô ấy xem cũng phát hiện ra được năng khiếu đó.
Vậy là chúng tôi đến bàn bạc với hiệu trưởng, cuối cùng là đồng ý cho con anh tới tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tieu-quy-dai-he-liet-bo-2-13-dong-914-hao-phong/2030422/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.