Mọi người đều cảm thấy bất bình thay cho Phó Vân, thay anh ta mắng tôi là kẻ vô ơn, đồ tâm cơ.
Mẹ của Phó Vân tức đến mức chửi anh ta là đồ ngốc.
Lâm Sương thì khóc đến đỏ cả mắt, nói:
“Thanh Thanh, anh A Vân tốt như vậy, sao em nỡ lòng nào làm tổn thương anh ấy?”
“Em là vì chị quay về nên cố ý giận dỗi mà ngoại tình, đúng không?”
“Chị và anh A Vân là thanh mai trúc mã. Lần này về, anh ấy quả thật có giúp chị một chút. Nhưng đó chỉ là chút tình bạn giữa những người bạn với nhau, chị và anh A Vân từ đầu đến cuối đều trong sạch.”
“Nếu Thanh Thanh em thực sự hận chị, vậy chị sẽ đi ngay bây giờ. chị chỉ cầu xin em hãy đối xử tốt với anh A Vân. chị đã làm tổn thương anh ấy một lần rồi, xin em đừng làm anh ấy tổn thương thêm nữa, được không?”
Trong số những người có mặt, không ít người biết về mối quan hệ trước đây giữa Phó Vân và Lâm Sương. Nghe những lời này của Lâm Sương, sự căm ghét của họ đối với tôi càng dâng lên.
Chị họ của Phó Vân lên tiếng:
“Sương Sương, nếu phải đi thì là cô ta đi!”
“Em và A Vân vốn dĩ là một đôi. Nếu không phải con tiện nhân kia ép buộc A Vân, sao A Vân lại kết hôn với cô ta.”
“A Vân, ly hôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tien-sau-khi-ly-hon-toi-song-sung-suong/3745100/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.