Hàn Tông không nhìn thêm Ngọc Linh cái nào, hắn theo sau gã nam tử tiến vào gian phòng. Thật ra đây chỉ là trò diễn kịch, để cho Lan Như Tiên thấy mà thôi.
Ngọc Linh là quân bài chìm của cô ta nhằm giám sát hắn, lý nào Hàn Tông lại thân thiết với nàng ta chứ. Trước đây Hàn Tông đã suy tính kỹ, hắn cảm thấy hai người nên tỏ ra ghét nhau thì thích hợp hơn là thân thiết.
Hắn bước vào gian phòng, khi này Lan Như Tiên đang ngồi ở tại bên trong. Mắt thấy người đến, nàng ta liếc tới, giọng nói lạnh nhạt:
"Nghe nói ngươi vừa mua một con Rệp Ma, yêu thú này được xếp vào hàng tà thú. Vì thế đã lâu mà không ai ngó ngàng, ta không nghĩ là ngươi lại có hứng thú đấy!"
Sau, nàng nghiêng người về trước, nheo mắt âm hiểm mà hỏi:
"Ý của ta là, ngươi mua một con thú không sử dụng được ở đây. Chẳng lẽ… ngươi định chuẩn bị đi đâu xa sao?"
Hàn Tông bình chân như vại, đến trước mặt Lan Như Tiên ngồi xuống, chậm rãi rót lấy một chén trà nhỏ, sau mới nhìn nàng ta cười:
"Ha ha… tin tức Lan sư tỷ rất nhanh nhạy đấy, nhưng nói ra cũng không có gì. Thật ra thiên tư của ta thấp kém, chỗ dựa lại không có, trước sau gì tới thời hạn cũng bị môn phái đuổi đi. Nhân lúc còn đang ở nơi thứ gì cũng có này, ta chuẩn bị trước một chút cũng không tính là xa xôi!"
Hàn Tông ngoài mặt thì nói, trong lòng trầm đi không ít. Đúng là hắn đang muốn chuẩn bị chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578661/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.