Vòng quang tráo vừa thu hồi, rất nhanh Vận Lam quay người tiến thẳng đại sảnh bước vào.
Vận Kinh Hồng ngẩn ngơ nhìn lại, ý không hiểu rốt cục cô cô của gã vừa nhận được tin tức gì mà thay đổi thái độ nhanh như vậy chứ?
Cũng trong lúc Vận Lam và Vận Kinh Hồng ra ngoài, trong sảnh Phương Thuấn nhìn đến Mệnh Tiêu Tai ngồi đó tỏ ý không vui trách:
"Mệnh gia các ngươi đã nói theo ta, vậy mà còn dây dưa không quyết. Mệnh gia chủ, đây là thái độ mà ông nói sao?"
Người trong phe mình mà lại ngần ngừ không chọn mình, dù là ai thì cũng hoài nghi đầy mặt. Phương Thuấn chưa phát tác, ấy là ông ta còn đang mải đấu trí với Vận Lam.
Mệnh Tiêu Tai bên này bị hỏi tới, ông ta giật mình bước lên chắp tay, liên tục tạ lỗi.
Nhưng nhìn quanh hai bên gia tướng đầy đủ, Mệnh Tiêu Tai lại thưa:
"Phương thành chủ, chúng ta có thể riêng tư nói chuyện một chút hay không….?"
Phương Thuấn nhìn hai hàng tả hữu, ông ta ngẫm một lát rồi gật đầu, hai người theo chân bước vào gian phòng nơi xa.
Vòng quang tráo vừa mở ra, Mệnh Tiêu Tai sắc mặt không nói tốt bèn thưa ngay:
"Phương thành chủ, Mệnh gia xưa nay luôn đầu nhập ở phía ngài. Nhưng lần này ngần ngừ như vậy chưa quyết là do tại hạ có cố sự, kính xin thành chủ đừng vì thế mà sinh lòng nghi ngờ!"
Mệnh Tiêu Tai cũng biết chứ, Vận Lam đến là muốn ly gián hai nhà Mệnh, Phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462781/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.