Nghe được lời đánh giá của Phượng Thiên Hành về Nguyên Văn, Phượng Lai trầm tư một khắc rồi gật đầu.
Về điểm này thì không sai, bà ta không ít lần cho người điều tra Hàn Tông cặn kẽ, tính cách phần nào đã hiểu sơ sơ.
Trước đó Tống Chiêu có báo lên, tin tức về thân phận Hàn Tông là thật, không có gì gian dối.
Có điều mãi tới gần đây Tống Chiêu lại phát hiện có điềm lạ, gã liền phái tiếp thủ hạ đi điều tra lần nữa.
Lần này chưa biết thực hư ra sao, chỉ là vừa báo về một tin mới, Mạc Văn Tư kẻ bảo lãnh cho hắn đã chết.
Phượng Lai sau khi biết tin này, bà ta cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên. Thân thế của một kẻ sâu kiến, không phải trọng điểm khiến bà ta quan tâm.
Giống như Thanh Y hay Thiên Linh Âm, Phương Lai chỉ quan tâm một điểm, ấy là cớ gì hắn lại quen được Thanh Tử Dương mà thôi.
Giờ này nhìn xuống đứa cháu bất tài nhà mình, Phượng Lai thở dài thườn thượt.
Bất chợt bà ta quăng tới viên đá cho gã bắt lấy, một bên mở lời dặn dò:
"Đem viên đá này trả lại cho hắn, mặt khác hãy nói rằng đây là lỗi hiểu lầm của ngươi. Nhớ, ta không quan tâm ngươi dụng cách gì, nhất định phải để hắn không chút nghi ngờ!"
Phượng Thiên Hành bên dưới dạ vâng, gã dõng dạc ngây thơ hỏi lại:
"Di mẫu, vậy thì con sẽ giải thích với Nguyên Văn là người đang tìm một viên đá ngũ hành hệ kim. Nên tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/3462774/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.